Mèo.

Cháu Bình ngồi trong lòng mình và líu ríu.
"Dì ơi dì cho cháu xem ảnh mèo Bông nữa đi!"
"Cháu muốn mèo Bông không đi mất."
"Cháu thích mèo Bông khi còn bé này!"
"Dì ơi! Bao giờ nhà mình mới có mèo Bông mới?"
Bình ngày xưa nó yêu Bông lắm.
Từ khi Bông về.
Cả nhóc Minh cũng thích nữa.
Anh trai mình hỏi nó: "Minh ăn thịt con mèo này không(chỉ vào con Bông)"?
Nó bảo: "Bố không được ăn thịt mèo Bông. Bố phải yêu mèo Bông chứ!"
Có lần Minh nó chạy theo kéo đuôi Bông, bị mình phạt. Từ đó là nó đi bảo với mọi người: "Đừng kéo đuôi mèo Bông, cô Minh đánh đòn đấy!"
"Không được kéo đuôi Bông, phải yêu Bông!"
Gì nữa nhỉ, "Cô Hân ơi cô đừng cho Bông cắn hoa, cô đừng lấy kéo cắt đuôi mèo Bông nhé!"
Bố mình thì ôm con Bông, cả 2 cùng ngồi xem TV. Mẹ thỉnh thoảng gọi nó bằng cái tiếng "Mẻo méo!" rất buồn cười.
Còn mình. Đã bao nhiêu lần mình phạt Bông mà trong lòng thấy đau quặn lại... Đánh nó mà như đánh vào tay mình.
Bông ơi!
.....
Chia sẻ ngay với bạn bè bài viết này
Facebook Pinterest Email

0 comments:

Post a Comment