Together we try

Jason Mraz - Bức ảnh cho đường dài, gió, và tiếng cười của người lữ hành.
Ngày như một giấc mộng dài bải hoải.
Có những suy nghĩ, những cảm xúc chợt đến.
Một hoài niệm xưa cũ nhẹ nhàng.
Một sự run sợ trước tương lai bất định.
Cảm giác hơi đau lòng khi nghĩ đến đám cưới tháng Mười Hai.
Sẽ như thế nào. Nếu giả sử một ngày ta không còn nhau nữa và em sẽ buông xuôi khát khao tình yêu của mình như cô gái trong đám cưới tháng Mười Hai kia?
---
Những lo lắng và sẽ sắt đau khi nghĩ đến Mai Mai.
Cảm giác thân thương khi nhìn thấy bà.
Khi những cảm xúc ấy đến, là khi em chợt nhận ra cuộc sống của em đã thay đổi nhiều quá.
Thấy mình quan tâm những gì anh quan tâm. Yêu thương những gì anh yêu thương. Và lo lắng cho những người thân thuộc của anh nữa.
Cái bất ngờ trôi tuột khi nhận món quà của Mai Mai.
Hay đi mua dép bông cho mẹ anh.
Thay vì chỉ nghĩ cho mình thì lúc nào cũng dành cho anh còn hơn một nửa.
Em ơi, em đang đi đâu rồi?
---
Cuộc sống phía trước còn nhiều trắc trở quá.
Có những khoảnh khắc em cảm thấy run sợ.
Em đã chọn con đường của mình. Sự nghiệp. Bám trụ. Đối mặt. Quăng quật. Và thêm cả anh để sống không chỉ cho riêng mình.
Rồi em sẽ đi đến đâu. Em có thể đi tới đâu?
---
Anh đã nói.
"Mình cùng cố gắng nhé!"
...
Ừ, mình cố gắng.
Cố gắng.
Cố gắng nào!
Chia sẻ ngay với bạn bè bài viết này
Facebook Pinterest Email

0 comments:

Post a Comment