Có đôi lúc tôi thấy mình chỉ là một bóng hình.
Côi cút.
Mờ nhạt.
Run rẩy.
Hoảng hốt.
Câm lặng.
Có lúc tôi thấy như tôi đang bị nhốt trong cơ thể này.
Nhỏ bé.
Yếu ớt.
Đờ đẫn.
Nhạt nhòa.
Muốn đưa tay lên mà cánh tay không thể nào nhúc nhích.
Muốn trách móc, muốn ngọt ngào nhưng lời nói thì chỉ đến đầu môi.
Muốn gào khóc, muốn điên cuồng, muốn phá tung. Nhưng sự không hài lòng kia ngăn tôi lại.
Chao ôi!
Là tôi! Là cảm xúc này! Cầu thang tối cứ thẫn thờ ngồi đó.
Nguyên ơi! Em đẹp quá, nhưng em mỏng quá. Rồi mai em sẽ bỏ tôi đi!
Và anh.
Anh đang rong ruổi trên con đường nào...?
Côi cút.
Mờ nhạt.
Run rẩy.
Hoảng hốt.
Câm lặng.
Có lúc tôi thấy như tôi đang bị nhốt trong cơ thể này.
Nhỏ bé.
Yếu ớt.
Đờ đẫn.
Nhạt nhòa.
Muốn đưa tay lên mà cánh tay không thể nào nhúc nhích.
Muốn trách móc, muốn ngọt ngào nhưng lời nói thì chỉ đến đầu môi.
Muốn gào khóc, muốn điên cuồng, muốn phá tung. Nhưng sự không hài lòng kia ngăn tôi lại.
Chao ôi!
Là tôi! Là cảm xúc này! Cầu thang tối cứ thẫn thờ ngồi đó.
Nguyên ơi! Em đẹp quá, nhưng em mỏng quá. Rồi mai em sẽ bỏ tôi đi!
Và anh.
Anh đang rong ruổi trên con đường nào...?
0 comments:
Post a Comment