Hà Nội.
Hôm nay.
Mưa.
Một cách.
Cô đơn.
...
I.
I need.
Some1 to hold me.
Tight.
???
...
Tất cả những gì tôi cần lúc ấy là có thêm một chút niềm tin.
Một câu nói.
Một dòng chữ.
...
Có thể một ngày, bạn dừng lại và giật mình nhận ra chỉ vì một câu nói mà bạn đánh rơi nhiều thứ.
...
Dường như mọi thứ dính dáng đến tình yêu khiến cho con người ta đôi khi ngu si và đần độn.
Toàn những từ mạnh.
Có thể dùng cho tôi.
L bảo, hình như ty làm tôi bớt thông minh đi.
Ừ. Đôi khi tôi mụ mẫm thật.
...
Tóc.
Hôm nay tôi gội đầu.
Trời lạnh nên tôi lau và sấy qua.
Rồi tôi ngồi trước gương chải tóc.
Mái tóc.
Mái tóc.
...
Tôi nhớ và ngưỡng mộ có mái tóc vàng như ánh lửa cháy.
Hẳn nhiều người nhớ về Enxa không mấy thiện cảm. Hoặc cũng chẳng ai cần nhớ.
Nhưng tôi luôn ngưỡng mộ cô ấy. Người mà chỉ nguyên sự tồn tại của cô thôi đã đủ làm ý nghĩa cả một cuộc đời.
Thứ tình yêu có cả thể xác, tâm hồn và sự ngưỡng vọng.
...
Điều tôi có được là chia sẻ về cảm giác, để hiểu. Thì lại thành vết xước đối với người tôi cần chia sẻ.
...
Và tôi vừa làm một việc. Cần một thời gian, chỉ nghĩ đến hạnh phúc của riêng mình.
...
The silent man.
Tôi đã nói với anh rằng dù cho có cơ hội làm lại, bắt đầu lại tất cả. Tôi vẫn chọn con đường này. Chưa hề một phút hối tiếc. Chỉ cần thêm một chút niềm tin và sự chắc chắn để yên bình.
Cảm giác này là sự thật. Tôi đang mỉm cười.
Dù tôi vừa có 1 cuộc chuyện trò không mấy vui vẻ. Dù tôi có liền vài tin xấu. Và tất cả đều từ phía đó.
Nhưng chỉ cần minimize tất cả xuống. Nhìn lấy màn hình. Xem 1 đoạn Video.
Có lẽ đó là điểm khác biệt chăng? Sự thẳng thắn có thể làm tôi buồn nhưng không bao giờ khiến tôi sứt mẻ.
Tự dưng nhớ đến 1 câu hát trong bài hát của Dido.
"... but your picture on my wall. It reminds me that it's not so bad. It's not so bad!"
It's really not so bad!:)
-----------
0 comments:
Post a Comment