Trong một ngày, người ta thường theo đuổi ý nghĩ đầu tiên chợt đến vào buổi sáng.
Đôi khi nó không phải là một niềm vui.
Hôm nay, ý nghĩ của mình cũng không phải là một niềm vui.
Nhưng hôm nay mình sẽ vui.
Chỉ cần nhớ sự bất ngờ khi nghe Neal hát bài hát trong phim Uptown Girl. "Ôi những tấm chăn bông Ai Cập". 4 hay 5 năm đã qua nhỉ? Nhưng hôm ấy bọn mình đã lăn ra cười.
.....
G. G ơi!
Hình như từ lâu lắm rồi, em không nhìn thấy gương mặt bướng bỉnh của G vậy. Dường như lâu lắm rồi em đã quên những cuộc tranh luận bất tận và sự thoả mãn bản tính hiếu thắng. Dường như lâu lắm em không rơi nước mắt vì những gì G viết cho em.
Có thể một ngày thức dậy, G đã không còn tự do như loài chim sâu. Em chợt nghĩ đến, và không thể nào tưởng tượng nổi cái ngày ấy.
G. Người gọi em là Tinkerbell. Cô tiên nhỏ đi tìm chàng Peter Pan của mình để yêu thương. Cuối cùng thì Pet cũng rời Neverland mà đi tìm cho mình hạnh phúc mới. Ngày ấy. Cả 2 chúng ta đều như vậy. Đứng lại mà nhìn những điều mình từng yêu thương ra đi.
Ngày ấy... Lâu lắm rồi...
.....
"Anh là người duy nhất em yêu!"
"Anh là người duy nhất yêu em! Em đã nghĩ là em sẽ khỏi! Em đã nghĩ là em sẽ thắng! Em chỉ muốn chia tay cho đến ngày em chiến thắng bênh tật và chiến thắng nỗi sợ hãi trong em... em sẽ lại gặp anh.... Nhưng em nhận ra rằng... em ko thể... em chỉ có thể chiến thắng nỗi sợ hãi mà thôi.... em đã hết sợ rồi, vì em biết anh yêu em... khát khao ấy đã cho em sức mạnh... để... gặp lại anh thêm lần nữa....... em muốn anh biết.....Anh là người DUY NHẤT em yêu!"
.....
G. G ơi!
Hình như từ lâu lắm rồi, em không nhìn thấy gương mặt bướng bỉnh của G vậy. Dường như lâu lắm rồi em đã quên những cuộc tranh luận bất tận và sự thoả mãn bản tính hiếu thắng. Dường như lâu lắm em không rơi nước mắt vì những gì G viết cho em.
Có thể một ngày thức dậy, G đã không còn tự do như loài chim sâu. Em chợt nghĩ đến, và không thể nào tưởng tượng nổi cái ngày ấy.
G. Người gọi em là Tinkerbell. Cô tiên nhỏ đi tìm chàng Peter Pan của mình để yêu thương. Cuối cùng thì Pet cũng rời Neverland mà đi tìm cho mình hạnh phúc mới. Ngày ấy. Cả 2 chúng ta đều như vậy. Đứng lại mà nhìn những điều mình từng yêu thương ra đi.
Ngày ấy... Lâu lắm rồi...
.....
"Anh là người duy nhất em yêu!"
"Anh là người duy nhất yêu em! Em đã nghĩ là em sẽ khỏi! Em đã nghĩ là em sẽ thắng! Em chỉ muốn chia tay cho đến ngày em chiến thắng bênh tật và chiến thắng nỗi sợ hãi trong em... em sẽ lại gặp anh.... Nhưng em nhận ra rằng... em ko thể... em chỉ có thể chiến thắng nỗi sợ hãi mà thôi.... em đã hết sợ rồi, vì em biết anh yêu em... khát khao ấy đã cho em sức mạnh... để... gặp lại anh thêm lần nữa....... em muốn anh biết.....Anh là người DUY NHẤT em yêu!"
Nếu thực sự có một người con gái như thế.
Và nếu có thiên đường.
Xin dành thiên đường cho cô ấy!
Ôi. Nước mắt.
....
Thế là câu nói hôm qua đã lần thứ n ứng nghiệm. Tiền hết tiền lại có. Hôm nay mình đã lại kiếm đc tiền. Mình đã lại có tiền. Không nhiều. Đủ để sống tiếp một số ngày tới. Đủ để mua thuốc và và mấy bịch sữa. Thậm chí trong cơn hào hứng mình đã mua hẳn 1 quyển Đô - rê - mon về đọc cho đời nó sáng.
Đấy. Càng hết tiền càng phải vui lên. Đến lúc lại có tiền thì niềm vui đó sẽ thành vui tột đỉnh!:D
----------------
....
Thế là câu nói hôm qua đã lần thứ n ứng nghiệm. Tiền hết tiền lại có. Hôm nay mình đã lại kiếm đc tiền. Mình đã lại có tiền. Không nhiều. Đủ để sống tiếp một số ngày tới. Đủ để mua thuốc và và mấy bịch sữa. Thậm chí trong cơn hào hứng mình đã mua hẳn 1 quyển Đô - rê - mon về đọc cho đời nó sáng.
Đấy. Càng hết tiền càng phải vui lên. Đến lúc lại có tiền thì niềm vui đó sẽ thành vui tột đỉnh!:D
----------------
0 comments:
Post a Comment