Theo những cách khác nhau, họ làm tổn thương tôi.
Theo những cách khác nhau, tôi làm thương tổn họ.
Những kẻ làm thơ, và tôi.
---
Tôi đã quen những người làm thơ.
Những người làm thơ tôi quen đều có tâm hồn đẹp nhưng phức tạp và nhạy cảm.
Bão tố không thể quật ngã họ, nhưng những cơn gió nhẹ thì khác. Họ giống như chiếc lá rực rỡ bán níu những điều cũ kỹ trên cành khô quá khứ, để rồi một ngày, hoặc quá đau buồn, hoặc quá hạnh phúc, họ buông ra và để mình "bay".
Tôi làm họ thương tổn. Lỗi là ở tôi trước tiên.
Thật không phải khi bạn chạm tay vào tâm hồn của một người làm thơ, và không thể sưởi ấm họ, hoặc sưởi ấm họ rồi đột ngột ra khi khiến họ lạnh lẽo hơn nhiều lần. Họ đã không một lần trách móc tôi. Họ mong tôi bình yên và hạnh phúc. Nhưng nỗi đau của họ làm góc nào đó trong tôi vỡ nát và những vết thương âm ỉ đau..
Cũng thật không phải khi bạn chạm tay vào cuộc sống của họ, và lấy đi niềm tin vào tình yêu, lấy hi hạnh phúc vốn dĩ vẫn còn bên họ. Và cũng vậy, họ không một lần trách móc tôi. Họ mong tôi luôn hạnh phúc và yên bình...
---
Đó là điều may mắn. Cũng là điều không may mắn. Tôi hạnh phúc vì được yêu thương. Tôi đau khổ vì ý tưởng về việc cầm 1 con dao găm nhỏ đâm sâu vào tim người khác.
Những người làm thơ.
---
Tôi không phải là một người làm thơ. Có một chút thơ, một chút gió, một chút lạnh lẽo trong đời tôi, cũng như đời sống của bao người. Buồn là tôi hay vui là tôi? Là cô gái sống mạnh mẽ, dũng cảm và lạc quan, hay con người mang trái tim u sầu nên chẳng bao giờ hưởng trọn vẹn hạnh phúc?
Những người đã đến. Những người đã đi.
Tôi còn một người ở lại. Một người mà khi ở trong tay người đó, tôi - không còn đủ tâm trí để ưu tư. Không có ngày qua. Đôi khi cần phải đánh đổi để được yên bình. Dù sự đánh đổi có làm trái tim tôi dậy sóng, thì một ngày tôi sẽ yên lành trở lại. Còn nơi chốn ấm áp, tôi chỉ có một, chỉ có một nơi, một trái tim, một vòng tay, một con đường mà tôi sẽ chạy về. Ấy là nơi người yêu của tôi, đang lặng im đứng đợi cho tôi qua những cơn bão của mình.
Dù ở đâu.
Là đi qua những con đường nào.
Cũng sẽ chỉ có một nơi mà tôi hướng đến.
Chỉ có một nơi tôi trở về.
---
Theo những cách khác nhau, tôi làm thương tổn họ.
Những kẻ làm thơ, và tôi.
---
Tôi đã quen những người làm thơ.
Những người làm thơ tôi quen đều có tâm hồn đẹp nhưng phức tạp và nhạy cảm.
Bão tố không thể quật ngã họ, nhưng những cơn gió nhẹ thì khác. Họ giống như chiếc lá rực rỡ bán níu những điều cũ kỹ trên cành khô quá khứ, để rồi một ngày, hoặc quá đau buồn, hoặc quá hạnh phúc, họ buông ra và để mình "bay".
Tôi làm họ thương tổn. Lỗi là ở tôi trước tiên.
Thật không phải khi bạn chạm tay vào tâm hồn của một người làm thơ, và không thể sưởi ấm họ, hoặc sưởi ấm họ rồi đột ngột ra khi khiến họ lạnh lẽo hơn nhiều lần. Họ đã không một lần trách móc tôi. Họ mong tôi bình yên và hạnh phúc. Nhưng nỗi đau của họ làm góc nào đó trong tôi vỡ nát và những vết thương âm ỉ đau..
Cũng thật không phải khi bạn chạm tay vào cuộc sống của họ, và lấy đi niềm tin vào tình yêu, lấy hi hạnh phúc vốn dĩ vẫn còn bên họ. Và cũng vậy, họ không một lần trách móc tôi. Họ mong tôi luôn hạnh phúc và yên bình...
---
Đó là điều may mắn. Cũng là điều không may mắn. Tôi hạnh phúc vì được yêu thương. Tôi đau khổ vì ý tưởng về việc cầm 1 con dao găm nhỏ đâm sâu vào tim người khác.
Những người làm thơ.
---
Tôi không phải là một người làm thơ. Có một chút thơ, một chút gió, một chút lạnh lẽo trong đời tôi, cũng như đời sống của bao người. Buồn là tôi hay vui là tôi? Là cô gái sống mạnh mẽ, dũng cảm và lạc quan, hay con người mang trái tim u sầu nên chẳng bao giờ hưởng trọn vẹn hạnh phúc?
Những người đã đến. Những người đã đi.
Tôi còn một người ở lại. Một người mà khi ở trong tay người đó, tôi - không còn đủ tâm trí để ưu tư. Không có ngày qua. Đôi khi cần phải đánh đổi để được yên bình. Dù sự đánh đổi có làm trái tim tôi dậy sóng, thì một ngày tôi sẽ yên lành trở lại. Còn nơi chốn ấm áp, tôi chỉ có một, chỉ có một nơi, một trái tim, một vòng tay, một con đường mà tôi sẽ chạy về. Ấy là nơi người yêu của tôi, đang lặng im đứng đợi cho tôi qua những cơn bão của mình.
Dù ở đâu.
Là đi qua những con đường nào.
Cũng sẽ chỉ có một nơi mà tôi hướng đến.
Chỉ có một nơi tôi trở về.
---
0 comments:
Post a Comment