Có một vài người mà tôi sẽ cảm thấy sung sướng, hạnh phúc, mãn nguyện và an toàn hơn nhiều khi họ KHÔNG hiện diện trong đời tôi, cũng như ban phát ra một vài lời chúc hạnh phúc đi kèm theo chút cay đắng..
TÔI KHÔNG CẦN.
HOÀN TOÀN KHÔNG.
Hạnh phúc của tôi chả liên quan gì đến họ, và tôi cũng chẳng hề muốn liên quan.
Thật buồn cười khi nghe điều đó. Tôi liên quan quái gì?
Cảm giác như bị quấy rối. Như đang ngồi yên vui vẻ tự dưng có đứa nào đi qua ném cho cục đá vào đầu!
Thế đấy!
Lòng thương cảm đó ngày càng KIỆT!
Sự mệt mỏi, chán nản, ghê sợ chạm đến vạch đỏ!
Nên tôi vẫn hỏi.
À ơi, có nơi nào THỰC SỰ yên bình CHO TÔI không????????????????
Bạn đã nói về tôi như thế. Và tôi là như thế.
"Khi người khác sợ mất thì họ sẽ cố gắng giữ lấy, còn cậu sợ mất thì cậu sẽ vứt đi."
Người bạn nói tôi sẽ không có được hạnh phúc trọn vẹn vì tôi còn mải mê lo sợ.
Những cánh gió tung bay, những khoảng trời riêng bất ổn, sự quấy rối của quá khứ, tan nát trước sự thật, dối trá, lừa lọc, giấu giếm, blah blah...
Ha ha ha...
Tôi còn gì để SỢ sau tất cả những đổ nát của mình?
Tôi chẳng sợ gì. Tôi vượt qua được tất.
Bởi tôi có giới hạn của sự tin tưởng, những vết xước không phải ai cũng có, và sự mạnh mẽ của bản thân.
Đấy, tôi sẽ đau nhưng sẽ vượt qua đc hết. Bất chấp tất cả!
Biết là thế. Mà mỗi ngày vẫn hoang mang tự hỏi.
Có nơi nào Thực sự an toàn cho đời mình!
Tôi không liên quan, đến bạn, đến bạn, đến tất cả những người nên tránh xa bàn tay mình khỏi đời tôi, đừng nhúng vào, dù chỉ 1 mm móng tay!
-----
0 comments:
Post a Comment