Bởi vì điều này dành cho mình!

 

" Cho Em

Có cả nghìn lý do để em không chọn tôi.

Có những lý do ngốc nghếch như vì tôi không yêu HN của em.

Có những lý do chính đáng như vì tôi chẳng thể ở bên em trong 1 buổi chiều hạ nắng.

Tôi, vốn đầu óc đầy những con số, và trái tim đầy những nỗi buồn, nên tôi chẳng thể nào nhớ hết được những lý do của em. Có lẽ lý do đơn giản nhất, là em không tin tôi, không tin tôi có thể lại yêu như thưở ban đầu, không tin tôi có thể yêu em 1 cách trọn vẹn.

Những ngày ấy, trái tim tôi còn tràn ngập những hình ảnh về mối tình đầu đã kết thúc từ 3 năm trước. Có lẽ, tại thời điểm đó, chính tôi cũng không tin tôi có thể lại yêu 1 người khác.

Rồi tôi nhận ra 1 điều, rằng nếu tôi cứ yêu quá khứ nhiều đến thế, thì tôi chẳng thể yêu hiện tại của mình.

Tôi đã quên mất khuôn mặt của cô ấy như thế nào, đã quên mất giọng nói của cô ấy ra sao, đã quên cả những kỉ niệm ngọt ngào trong trái tim. Giờ tôi chỉ nhớ 1 điều. Tôi đã từng yêu 1 người con gái như thế.

Người ta có ngàn vạn từ nếu. Nếu tôi hiểu ra điều đó sớm hơn, nếu tôi dũng cảm nắm lấy tay em, nếu tôi gặp em trong 1 buổi chiều hạ nắng. Nhưng tất cả đã quá muộn. Dằn vặt mình cũng đâu thể thay đổi được những điều đã xảy ra, phải không em.

Em sắp lấy chồng.

Em van nài tôi hãy yêu 1 người khác.

Nhưng tình yêu đâu thể gượng ép. Tôi sẽ chỉ nói yêu, khi trái tim tôi thực sự rung cảm.

Tôi sẽ chưa yêu ai cả. Nhưng không phải vì chờ đợi em. Mà vì tôi chờ đợi người tôi sẽ yêu.

Tôi sẽ quên khuôn mặt của em, sẽ quên giọng nói của em, sẽ quên những kỉ niệm của em. Tôi sẽ chỉ còn nhớ, tôi đã từng yêu em.

Rồi trái tim tôi sẽ không còn ngập trong những nỗi buồn. Rồi trái tim tôi sẽ chỉ còn lại 2 điều : tôi đã từng yêu 2 người con gái, chân thành và trọn vẹn.

Tôi sẽ hạnh phúc, sẽ yêu như chưa bao giờ được yêu, sẽ vẫn trân trọng tình yêu như thưở ban đầu."
------
Điều cuối cùng tôi giữ lại. Bởi vì cậu viết những dòng này cho tôi. 

"Mọi con đường đều dẫn tới một nơi nào đó".

Tôi đã đi con đường của mình. Đưa tay cho đúng người mà tôi yêu thương, không hề hối hận. Thăng nhiều, trầm cũng không hề ít. 

Điều gì đến rồi cũng đến.

Tất cả những gì còn lại, với cậu, tôi còn lại "Cảm ơn!" và "Xin lỗi!". Vì mọi thứ. 

Tôi mong cậu sớm tìm được người thực sự dành cho mình. Và tôi biết cậu và người đó sẽ hạnh phúc, vì cái cách cho đi tình cảm rất tự nhiên của cậu. Giống như mọi thứ là thế, phải thế. Cô gái ấy là người rất may mắn!

Chúc cậu mọi sự an lành!:)
----
Chia sẻ ngay với bạn bè bài viết này
Facebook Pinterest Email

0 comments:

Post a Comment