Tôi ơi, xin hãy quên đi!

Sáng nay em cảm thấy dễ chịu.

Em tỉnh dậy lúc nửa đêm. Em sợ điều đó sẽ phá vỡ cảm thức của em trong ngày.

Nhưng sau khi em lấy lại giấc ngủ và sau đó tỉnh dậy lúc 5h 25 phút sáng, em nghe thấy tiếng mưa bên ngoài căn phòng màu trắng. Em với tay lấy cái điều khiển điều hoà, tăng thêm lên 1 độ. Em nằm thêm 1 phút rồi tỉnh dậy tắt điều hoà vì em thấy lạnh. Em lấy khăn và bàn chải đi đánh răng rửa mặt.

Em mở tủ, chọn bộ váy liền Trali. Rồi em thay đồ, trang điểm 4 phút. Em cầm áo khoác, túi, điện thoại, đi giày và bước xuống nhà. Em vào bếp và uống 1 ly nước. Rồi em đứng đợi cửa cuốn lên. Em ra ngoài. Mùi mưa tuyệt vời. Em vào một chiếc taxi trắng và đi. Vừa đi em vừa tiếc. Ấy vậy là tiền hôm nay em làm ra đã mất 1 nửa trả tiền taxi... Hị hị...

Nắng đã đi qua bức rèm cửa trong phòng. Cơn mưa đã qua rất nhanh.

Nick của người đồng nghiệp của em ở công ty đang ở chế độ idle dù em vẫn gửi tin về đều đặn. VTI đã chào sóng rồi. Mọi thứ trở nên lặng lẽ hơn. Dễ chịu hơn, em nghĩ thế.

Một đoạn nói chuyện ngắn mà trong đó, em không được đón chào. Sao nhỉ. Em là một người lạc quan. Tình cảm cho đi theo một cách nào đó sẽ làm người ta ấm áp. Một ngày nào đó, sẽ làm người ta ấm áp. Đó là niềm tin không lay chuyển của em. Dù người khác có nói gì. Em biết thêm được một vài điều thú vị. Nhưng rồi em cũng sẽ quên. Nó chỉ khoả lấp cảm giác tội lỗi ấm ức của em trong những ngày này.

Em ăn bánh và uống sữa người yêu mua cho.

Em thương người yêu hôm qua vì em mà lóc cóc đến, rồi lóc cóc đi lại, cuối cùng vẫn phải nhét em vào taxi vì trời mưa quá mà em thì không khoẻ. Em nhìn thấy vai áo người yêu ướt đẫm khi người yêu dặn em rúc trong một mái hiên cạn và nói: "Đợi anh nhé!".

Giấc mơ dịu ngọt đầy nước xối xả từ trên tóc, ướt đẫm áo và một cơn lả giả tạo tình cờ lại về.
Mãi rồi cũng sẽ qua thôi.

Điều duy nhất mà em có thể làm, là em sẽ khóc khi em buồn, cười khi em vui, sống càng đơn giản càng tốt, và sẽ nghĩ đến những điều tươi sáng!
------
Chia sẻ ngay với bạn bè bài viết này
Facebook Pinterest Email

0 comments:

Post a Comment