Sáng nay dậy sớm. Người yêu cũng lại dậy sớm, chuẩn bị đồ, bánh, nước, xôi, rồi đưa mình lên đài. Mình ra khỏi cầu thang máy lúc 6h34 phút. Muộn 4 phút.
Vào phòng, mình đập chết 1 con ruồi. Rất may mắn, nó đậu ngay trên màn hình máy tính của mình và trượt trượt không bay đi đc.
Vậy là mình làm cứu tinh của cả phòng (mọi người đập nó mãi mà không đc rồi).
-----
Khoảnh khắc buồn nhất buổi sáng:
R ngố nhìn mình trang điểm và bảo: Anh thích em như ngày xưa...
Chao ôi, mình cũng thích như ngày xưa. Mình rảnh rang, không mệt mỏi. Mình nấu cơm đợi R ngố đi làm về, mình lau dọn nhà cửa và có những khoảnh khắc để chăm sóc bản thân.
Mình không đi sớm, về muộn, không phải tắm vội vàng, không đi ngủ từ 10h tối, không phải tranh điểm, không phải áo váy sao cho lịch sự gọn gàng, không lên công ty, không lên đài, không ăn những bữa trưa do người khác nấu... Mình cũng chán, cũng mệt mỏi lắm rồi.
-----
Vào phòng, mình đập chết 1 con ruồi. Rất may mắn, nó đậu ngay trên màn hình máy tính của mình và trượt trượt không bay đi đc.
Vậy là mình làm cứu tinh của cả phòng (mọi người đập nó mãi mà không đc rồi).
-----
Khoảnh khắc buồn nhất buổi sáng:
R ngố nhìn mình trang điểm và bảo: Anh thích em như ngày xưa...
Chao ôi, mình cũng thích như ngày xưa. Mình rảnh rang, không mệt mỏi. Mình nấu cơm đợi R ngố đi làm về, mình lau dọn nhà cửa và có những khoảnh khắc để chăm sóc bản thân.
Mình không đi sớm, về muộn, không phải tắm vội vàng, không đi ngủ từ 10h tối, không phải tranh điểm, không phải áo váy sao cho lịch sự gọn gàng, không lên công ty, không lên đài, không ăn những bữa trưa do người khác nấu... Mình cũng chán, cũng mệt mỏi lắm rồi.
0 comments:
Post a Comment