"Tôi ghét chị. Tôi ghét cả cái cách chị cười. Cái cách chị đặt tay lên cửa. Tôi ghét cách chị nói chuyện, cách chị làm người khác cười. Tôi ghét cả khi chị ngồi đọc báo trong khi người khác nhìn chị. Chị không biết hay giả vờ không biết? Tóm lại là tôi ghét sự tồn tại của chị. Tôi muốn chị biến đi. Tôi muốn chị biến mất vĩnh viễn đi."
Chao!
Ta đang buồn vì cái gì nhỉ?
Vì người khác muốn ta biến mất mà ta thì không thể không tồn tại?
Không. Ta đâu đủ hơi để đáp ứng những nhu cầu vu vơ.
Ta đã mệt mỏi lắm rồi.
Nếu ghét ta đến thế thì hãy tự biến mất đi. Thế là xong.
Hãy biết cách giữ những gì mình có thay vì than trách.
It's not my fault.
0 comments:
Post a Comment