Blue


Sớm.
Sớm nay mọi thứ không được tốt.
Sớm nay em thấy mình không được tốt.
Mọi thứ không theo kế hoạch và em sẽ gặp khó khăn trong suốt cả ngày hôm nay, và có thể cả ngày mai.
Em có thêm 2 vết xước ở chân trái. Có máu. Có rát. Nhưng điều đó không quan trọng.
Em có những mảnh xước của riêng mình.
1. "Em trong tôi cũng vậy.(...) Em giống con mèo".
Con mèo ở đây là Bông. Khi ấy em nói Bông đối với em là con mèo không thể thay thế.
"hôm nay tôi mới phát hiện cô có thói quen ngúng nguẩy quay đi mà không thèm nói tạm biệt :D" - Từ bao giờ nhỉ? Lâu lắm rồi. Có khi được hơn 2 năm rồi ấy chứ. Giật mình. Đã lâu thế rồi sao?
Hoa trắng bên cửa sổ. Bây giờ em đã không còn cảm thấy buồn hay tiếc nuối gì về quãng đường đã qua. Có những vết xước không tránh khỏi. Điều đó em phải chấp nhận. Ngây thơ nhất. Điên cuồng nhất. Cũng hiếu thắng nhất. Trẻ con nhất. Em không nói tạm biệt. Con người em, chữ "tạm biệt" nó đồng nghĩa với "tự do". Ấy là khi em trở nên nguy hiểm.
2. "The man who can't be moved".
Một buổi sáng hợp lý để nghe "The man who can't be moved". Một buổi sáng cồn cào và thê thảm. Một buổi sáng nặng trĩu như cảm giác mất mát, hụt hẫng của ngày hôm qua và muốn làm cho nổ tung của sáng hôm nay. Buổi sáng không có tiếng nước chảy. Buổi sáng với làn không khí nóng nảy. Buổi sáng với 4 bản tin. Mấy dòng chữ đến từ hai quá khứ nhưng của tới 4 người. Một bài hát không còn muốn chia sẻ. Một đoạn phim không còn muốn chia sẻ. Hình ảnh TM ngơ ngác ở lại phía sau. Hình ảnh cuối cùng của cô trong người đàn ông yêu cô, trước khi anh chết. Nỗi sợ hãi chỉ có duy nhất 1 người hiểu được. The man who can't be moved.
"Quyền". Quả thực vậy. Mỗi người đều có những thứ mà người khác không có quyền chạm vào.
Những điều em nói ra không phải những điều đáng sợ. Điều đáng sợ là những điều em không bao giờ nói.
3. "Mãi mãi là như thế, thật đấy!"
Là tin nhắn đã ra đi cùng SS. Khi đã uống đủ để lên cầu thang phải chậm rãi từng bước và tựa vào tường. Mãi mãi là như thế.
Những điều nhẹ bẫng ra đi. Nhưng cũng như vậy, em có một chỗ ngồi của riêng mình. 11,12, năm thứ nhất, năm thứ 2, năm thứ 3. 5 năm.
Mãi mãi là như thế. Người đi bên cạnh cuộc đời. Chịu lắng nghe tất cả những phiền muộn dở hơi. Trả lại bằng những nụ cười dở hơi. Trong suốt những năm dài như vậy. Nhưng bây giờ đã khác, đã thay đổi nhiều rồi.
4. "Là Wind của e!"
Cậu bé! Cậu bé hãy sống hạnh phúc. Cậu bé hãy thật dịu dàng. Hãy quàng khăn khi thành phố có tuyết rơi. Hãy giữ tiếng Anh Anh thay vì Anh Mỹ. Và hãy nhớ rằng người ta không uống coca để chữa bệnh cảm cúm. Cũng như ớt tây là thứ mà người Âu yêu thích nên đừng vì ghét nó quá mà sống không thoải mái. Con phố nhỏ đầy lá, khoảng sân nhỏ sau cánh cửa gỗ có cây lộc vừng nở hoa...
5. Một mảnh đời!
Ta không thể để em đi khỏi chỗ ngồi của em. Ta cũng có một số giới hạn của riêng mình. Hạnh phúc với ta bao gồm cả việc có trọn vẹn những gì ta cần có. Cảm giác hạnh phúc của giống người ích kỷ. Trên đời này có ai là người không ích kỷ không em?
Ta sẽ không bao giờ đẩy em khỏi chỗ ngồi của em. Nhưng ta sẽ để em ngồi lại phía sau. Hoặc không thì ta sẽ là người ra đi mãi mãi. Quá khứ trong một số trường hợp, với một số người, thì chỉ là thứ để hồi niệm. Chỉ thế thôi. Đó là khi họ yếu đuối và hèn nhát. Là khi họ không biết mình thực sự có những gì. Ta biết. Vì đó là điều ta đã từng làm. Trong một thời gian rất dài. Rồi ta đã bỏ nó lại phía sau...
6. "Người đàn ông có đôi mắt trong".
Mái tóc màu hạt dẻ tự nhiên và đôi mắt như mặt hồ thăm thẳm. Là người bạn cùng ngồi trong giảng đường. Cái nhìn bằng mắt như khoảng đốt cháy thời gian và đó là khoảng trời xanh cho em bay bổng. Dường như, em sẽ không bao giờ gặp lại ánh mắt ấy. Dường như là không bao giờ cả!
7. The man who moved himself
Chúng ta đều có những lời hứa. Riêng t, có cả những giọt nước mắt rơi. Cậu bé du hành qua những vì sao để cuối cùng lại trở về với điểm đầu xuất phát. Điều đó giống như quy luật xoáy ốc. "Đi một quãng đường dài để trở về với điều cốt yếu, nhưng không hoàn toàn là điều cốt yếu ấy nữa." Ngày hôm nay t không thể mỉm cười khi nghĩ đến c. Nhưng 5 năm, 7 năm, hay 9 năm nữa. Khi ấy, t sẽ cười!
8. L.P
Dường như chúng ta đã thay đổi quá nhiều đúng không. Ba năm rồi tớ không gặp cậu. Bắt đầu từ khi tốt nghiệp cấp III. Trong album ảnh của tớ hồi ấy có 1 cái ảnh của cậu đang ngồi 1 mình ở ghế đá. Tớ đã chụp bức ảnh đó. Nhìn cậu không khác nhiều so với hồi cấp II. Cô bạn chuyển trường. Đã một thời là bạn thân.
9. HHA.
M mà đọc những dòng này, m sẽ nghĩ t đang viết di chúc. Thực ra là khi bế tắc, người ta cố ngồi nghĩ lại những gì mình đã và đang có, một phép liệt kê chỉ để bình tĩnh lại và sáng suốt hơn, thế thôi. Hnay 1,5 mí về m ạ. Lúc nãy nó vừa gọi cho t, giọng vui vẻ lắm. Và nó cũng làm t vui vẻ. Này nhé, có người đang tìm về căn nhà này. Đôi lúc t không biết nói với m như thế nào cho đúng, bạn thân ạ. Sự thay đổi đôi khi cũng tốt. Chỉ cần biết chắc mình đi con đường nào. "Người ta không thể cùng lúc bước trên 2 con đường". Chọn 1. M chỉ có 1 thôi. Ai cũng chỉ có 1. Có quá nhiều thì sẽ mất tất cả. Là như thế đấy.
10. Brother Bear.
I'm sorry. I'm so sorry!!!
11. Lý.
Tớ rất hạnh phúc và may mắn vì đã quen cậu. Cậu là người cho tớ nhìn thấy những điều tớ chưa bao giờ thấy. Học những điều có thể tớ không bao giờ biết được. Giá trị của cuộc sống, giá trị của sự đánh đổi, và giá trị của niềm tin vào chính bản thân mình.
12. Bông.
Chị yêu em. Em là mãi mãi. Là duy nhất. Là không thể thay thế. Là một phần của tâm hồn sẽ không bao giờ có thể mất đi. Cảm giác mất em sẽ làm chị mãi mãi hẫng hụt. Chị mong em hạnh phúc. Dù em đang ở đâu!
13. Pama.
Lúc này con đang yếu đuối, thực sự là như thế đấy! Nhưng con sẽ bước được thôi.
14. Bitto.
Dì đang tập để quen rằng dì có cháu. Nhưng sẽ không phải tập để quen rằng dì yêu cháu rất nhiều.
15. Bình & Minh.
Là đôi mắt và nụ cười không bao giờ mất đi. Cảm giác được ngây thơ lại, được trẻ con lại, thậm chí được che chở và ấm áp dưới những đôi cánh vô hình. Nụ cười bừng sáng chỉ vì những điều vô cùng đơn giản. Những điều mà người lớn chẳng nghĩ đến bao giờ.
16. Bean.
Con gấu nhỏ mà chỉ có duy nhất 1 người khác mình từng chạm vào. Nâu cũ và bình thường lắm. Giống như mình vậy!
17. Mình.
Đang hoang mang.
...............
I know it makes no sense, but what esle can i do?
Chia sẻ ngay với bạn bè bài viết này
Facebook Pinterest Email

0 comments:

Post a Comment