Bức ảnh này, em ghi lại với cái tên "Tuổi thơ đánh mất".
Ngày hôm nay, em thấy mình xác xơ biết mấy.
Em đau. Em mệt. Em lo lắng. Và em thấy buồn.
Những câu chuyện cứ ùa về không hề đúng lúc. Lúc này là thời điểm em cần phải khỏe mạnh, vui vẻ để tận hưởng hết niềm vui của thời kỳ đầu hôn nhân này mới đúng chứ nhỉ! Thế mà em cứ như con cò queo...
Em vẫn như thế, vẫn cần nhìn ngắm một không gian mới. Thực sự là như vậy!
Em muốn có 1 chậu cây nhỏ trong ngăn làm việc. Có lẽ màu xanh sẽ giúp ích cho em.
Ở một nơi nào ta là những người xa lạ. Sẽ không ai phán xét những gì ta làm, dẫu cho những điều đó có ngu ngốc và ngớ ngẩn đến mấy.
Bài hát buồn biết mấy...
Và những bức ảnh có màu mật ong ấm áp và dịu dàng.
Cuộc sống là một dòng chảy với biết bao thay đổi.
Thay đổi.
Thật nhiều rồi!
0 comments:
Post a Comment