Một chiều!


Một chiều - Phạm Anh Khoa
Composer: Đức Trí

Một ngày tôi đi trên những con phố phiến đá nâu
Hàng gạch đều trôi dần qua ngay dưới chân mình. 
Từng ngày đã trải trong thế giới sống tôi. 
Rồi lặng thầm trôi qua như phiến đá, lối đi một chiều. 
Có, có ai nói với tôi một lần
Về một chiều khác trong những lối đi 
Có, có ai nói với tôi đôi bàn tay hôm nào 
chạm vào nhau dù chỉ thoáng qua một lần. 
Người cứ bước, tôi vẫn cứ bước đi. 
Đường thật dài, những phiến đá quen lối vô hồn 
Rồi tự cười sẽ có lúc tôi nói, tôi hát vu vơ. 
Đường thật gần nhưng dường như không thấy mặt người. 
Sẽ có lúc tôi mơ về, một lần nào đựơc ngã trên lối đi. 
Để thấy ánh mắt ai dù chỉ một lần. 
Đường một chiều mà sao quá xa nhau. 
Con tim dau nhói khi trông thấy đôi môi em. 
Ký ức mang theo bây giờ chỉ còn là giấc chiêm bao. 
Ta xa nhau quá dẫu ta vẫn đi chung một chiều. 
Bước - cứ bước đi em… 
Tôi - chỉ nói thầm...

~ ~ ~

Những cánh hoa li ti màu xanh. 

Những bước chân nồng nàn mùi hoa sữa.

Những con đường ngập lá.

Mỗi cơn gió mang theo một khúc nhạc màu vàng.

Em muốn đi tìm mùa Thu. 

Tìm hoa Sữa.

Hà Nội ơi!

Em vẫn hình dung được bước chân lẻ loi bước qua con đường ngập lá. 

Hà Nội mùa Thu trong em là rất nhiều hình dung đầy ám ảnh. Một bậc thềm vắng. Một góc phố quên. Một gánh hàng hoa. Một nụ cười già nua khắc khổ. Áo trắng. Tiếng xào xạc. Gió. Mùi hoa sữa. Hương cốm. Những màu xanh ngọt ngào và thơm nức mùi tuổi thơ. 

Cuộc sống cần những khoảng lặng, cần những khoảnh khắc dừng lại để tận tưởng, để ngắm nhìn, để ghi nhớ.

...

Hôm nay em tìm được những giai điệu. Những giai điệu thật buồn, thật trống văng, thật cô đơn và cũng thật tự do, giống như một cái vung tay, nhỉ. 

Hôm nay em nghe "Một chiều" của Phạm Anh Khoa. Bài hát như sự ám ảnh khuất sau một tiếng cười.

Người ta không khóc, không ủ rũ, không quằn quại. Nỗi nhớ, sự cách xa, những gì đã đánh mất, đã qua đi, những thứ không thể tìm về... Nó không như thế. Nó chỉ. 

Là một khoảnh khắc khi ta nhìn lại, đôi môi không mỉm cười. Và trái tim ta nhói lên đầy tiếc nuối. 

Trong cuộc đời của một con người, có biết bao nhiêu điều để tiếc nuối. Nhưng có điều gì trở lại được đâu!
Chia sẻ ngay với bạn bè bài viết này
Facebook Pinterest Email

0 comments:

Post a Comment