Pray for Japan!


Heal The World - Micheal Jackson
Suốt những ngày qua, cả thế giới hướng về nước Nhật.

Con cá nhỏ đang quằn mình đau đớn trên biển cả.

Sẽ không có nước mắt và bài ca phượng hoàng để hàn gắn thương tích. Sẽ không có cỗ máy thần kỳ để quay ngược thời gian.
Thế giới nhỏ bé của những con người kiên cường ấy, một lần nữa hứng chịu những mất mát mà sẽ thêm một thế kỷ nữa loài người - nếu còn tồn tại - sẽ còn nhắc lại.

Tháng tư về. Hẳn những cánh hoa anh đào vẫn sẽ lại nở. Trên đống tro tàn của lửa, trên biển bùn và trên những xác nhà. 

Nước Nhật. 

Đất nước với những cái nhìn sâu thẳm đã ám ảnh biết bao câu chuyện của tôi, nơi hướng về của biết bao khao khát, tìm kiếm, chờ đợi, ngưỡng vọng, và cả nỗi buồn. 

Tôi đã nhìn, đã đọc biết bao hình ảnh, biết bao thông tin kinh hoàng. Tôi nhìn nước mắt rơi trên gò má bụi bặm của người phụ nữ tóc đen rối bời. Tôi khóc. Tôi thương. Tôi sợ. Tôi thấy như một phần con người tôi đang đau đớn và vỡ nát. 

Trước khi viết entry này, tôi đã tìm lại một hình ảnh về thảm họa tại Nhật hôm trước tôi có nhìn thấy trên VNE. Bức ảnh đó ám ảnh tôi và làm tôi khiếp sợ. Tôi đã nhìn, đã đọc rất nhiều. Và cuối cùng, tôi đưa lên entry này hình ảnh một cánh Sakura.

Sakura là hình dung rõ rệt nhất trong tôi về nước Nhật. Đẹp, trong sạch, mỏng manh, ngắn ngủi, nhưng giống loài mạnh mẽ, kiên cường và đầy phẩm cách. Và suy cho cùng, Sakura cũng giống như loài Phượng hoàng lửa, cháy lụi đời mình để rồi sống lại từ đống tro tàn. Sakura cũng như cỗ máy thời gian, chỉ cần ngắm nhìn sẽ cảm thấy như mùa Xuân chưa bao giờ kết thúc. 

Đau thương này sẽ không bao giờ dứt. Nhưng rồi, họ, những con người đó, sẽ sống lại từ tro tàn của thảm họa. Tiếng đàn dương cầm và nụ cười giữa một đám đổ nát. 

Tôi sẽ không cầu nguyện một phép màu giúp nước Nhật phút chốc sống lại như chưa từng gục ngã. Bởi tôi biết chắc chắn rằng điều đó sẽ không thể xảy ra. Tôi sẽ cầu nguyện cho những con người sống sót bởi những kỳ tích. Tôi sẽ cầu nguyện cho những mầm cây sớm nảy nở trên những bùn than, và rồi xanh dịu dàng bên những ngôi nhà đơn giản. Tôi sẽ cầu nguyện cho tiếng cười và giọng hát trẻ thơ sẽ sớm vang lên. Tôi cầu nguyện cho nước Nhật không bao giờ biết khuất phục - sẽ sớm đứng dậy sau đau thương này!
Chia sẻ ngay với bạn bè bài viết này
Facebook Pinterest Email

0 comments:

Post a Comment