Cuộc sống đôi khi đưa người ta đến những quyết định chớp mắt đầy rủi ro.
Nghĩ lại.
Vừa thấy yên bình.
Vừa thấy tĩnh lặng.
Vừa thấy sợ hãi.
Vừa thấy bất an.
Lại vừa hi vọng.
Ngóng chờ.
Hạnh phúc.
Nó giống như điều gì đó không có thật. Mà không, phải là chưa có thật.
Một năm.
Đi qua nhanh lắm.
Chẳng biết sẽ còn những khó khăn nào sẽ tới, điều gì sẽ xảy ra.
Không biết lúc ấy có còn nắm tay nhau mà đi. Còn nhìn nhau mà mỉm cười. Còn bên nhau mà hi vọng.
:D.
Muốn khóc lúc này.
Không biết vì điều gì,
Chỉ chắc chắn là:
- Không phải do em buồn! :)
---
0 comments:
Post a Comment