I Believe My Heart
by Duncan James & Keedie
by Duncan James & Keedie
---
Những ngày này tôi cảm thấy rõ ràng là chúng tôi đang hạnh phúc dù xung quanh có muôn ngàn thứ để lo lắng. Chỉ cần chúng tôi bên nhau, cả 2 sẽ cùng nhau giải quyết mọi thứ thật tốt.
Những ngày này tôi cảm thấy rõ ràng mọi khoảng cách đang hẹp dần lại. Ngày xưa mỗi lần tôi đến, luôn thật ngại ngùng với Mm, nhưng giờ gặp chị, cảm thấy thật tự nhiên khi cười nói và hai chị em cũng tâm sự với nhau mà chẳng hề thấy tẻ nhạt hay có lúc nào phải im lặng.
Tôi cũng nhận ra rằng quan tâm và yêu thương người khác thực sự khiến mình trân trọng và yêu quý bản thân hơn.
Tôi sẽ bỏ lại hết sau lưng.
Bởi vì chính bản thân tôi, cũng đã từng tự vượt qua những nỗi đau mà tất cả bạn bè xung quanh đều nghĩ rằng sẽ lấy hết đi của tôi niềm tin và hi vọng vào tình yêu, để đứng dậy. Quá khứ với tôi giờ đây là một câu chuyện đẹp đẽ và nhẹ nhàng dù nó để lại không ít những ám ảnh và lo sợ mà tôi không thể tránh. Khi tất cả đi qua, tôi thấy khâm phục và yêu quý mình. Tôi thật dũng cảm và mạnh mẽ! Không có gì làm mất đi của tôi lòng tin vào sự tốt đẹp của cuộc sống. Tôi đã đợi để 1 ngày có thể đưa tay ra, và đã đưa tay ra. Đã có những sóng gió, đã có những phân vân, và hoang mang. Nhưng tôi không bao giờ hối hận và nếu có cơ hội để làm lại từ đầu, tôi cũng sẽ không quay lại.
Người yêu của tôi. Người đã chạm tay vào linh hồn mỗi lúc một khô cằn của tôi. Người đã cuốn tôi đi theo. Làm những trò ngốc nghếch để khiến tôi cười khi tôi ủ rũ. Ôm chặt lấy tôi và để tôi mặc sức khóc trên vai anh. Người đã đi cùng tôi qua rất nhiều con đường đầy gió. Đã nắm tay tôi khi tôi run rẩy. Đã tựa vào tôi khi mệt mỏi. Đã cười mỗi khi nhìn thấy tôi. Đã thật sôi nổi khi ăn những món ăn tôi nấu. Đã ngượng ngùng vì tôi. Đã tự hào vì tôi. Đã ôm thật chặt tôi, để tôi nghe tiếng tim anh đập, và hôn lên tóc tôi. Khi ấy, tôi biết rằng anh yêu tôi. Chúng tôi ở cạnh nhau, để ngắm nhìn, tận hưởng và chia sẻ cuộc sống này.
Yêu em anh có hạnh phúc không?
Có chứ!
Tôi đã không phải đợi để nghe câu trả lời đó. Nên tôi hạnh phúc.
Bạn có biết cảm giác hạnh phúc khi bạn có thể làm cho người mình yêu thương hạnh phúc?
Nên tôi sẽ quên hết tất cả. Quên cuộc nói chuyện đã làm tôi căng thẳng và khổ sở trong suốt những ngày qua. Quên cả cảm giác sợ hãi nhưng yên lòng 1 cách đau khổ khi tính tới chuyện rời xa anh. Quên cả những run rẩy khi nghĩ đến những tháng ngày không còn anh bên cạnh. Quên cảm giác chán ngán và mệt mỏi khi nghĩ tới việc phải bắt đầu 1 câu chuyện mới. Quên rằng tôi đã từng rùng mình vì tưởng tượng ra anh sẽ quay đi và xóa sạch tất cả mọi thứ về tôi mà không chút tiếc nuối hay buồn bã.
Bạn từng nói với tôi, cần phải sống với một chút ích kỷ để giữ gìn trái tim mình được hạnh phúc và tươi mới.
Nên giờ tôi sẽ không đau khổ nữa.
Tôi sẽ không tự trách bản thân, không hành xác bằng những đêm không ngủ để lên kế hoạch ra đi, không bần thần ngồi với một hai giọt nước mắt lạnh ngắt vì nghĩ rằng mình chẳng mang đến điều gì tốt đẹp...
Chúng tôi yêu nhau. Anh nói rằng thế là đủ. Tôi cũng không cần gì hơn.
Nên thế là đủ rồi!
---
Khi anh nói: "Lại đây với anh nào!" và dang rộng đôi tay, em bỏ lại mọi vướng bận sau lưng và nép vào tay anh không bao giờ do dự.
Cảm ơn anh yêu!
---
Giờ thì tôi không nghĩ nữa.
Tôi sẽ nghỉ ngơi vì ngày mai, ngày mai, ngày mai nữa... những người thân yêu của tôi sẽ còn cần đến tôi bên cạnh!
---
Good luck!
---
Những ngày này tôi cảm thấy rõ ràng mọi khoảng cách đang hẹp dần lại. Ngày xưa mỗi lần tôi đến, luôn thật ngại ngùng với Mm, nhưng giờ gặp chị, cảm thấy thật tự nhiên khi cười nói và hai chị em cũng tâm sự với nhau mà chẳng hề thấy tẻ nhạt hay có lúc nào phải im lặng.
Tôi cũng nhận ra rằng quan tâm và yêu thương người khác thực sự khiến mình trân trọng và yêu quý bản thân hơn.
Tôi sẽ bỏ lại hết sau lưng.
Bởi vì chính bản thân tôi, cũng đã từng tự vượt qua những nỗi đau mà tất cả bạn bè xung quanh đều nghĩ rằng sẽ lấy hết đi của tôi niềm tin và hi vọng vào tình yêu, để đứng dậy. Quá khứ với tôi giờ đây là một câu chuyện đẹp đẽ và nhẹ nhàng dù nó để lại không ít những ám ảnh và lo sợ mà tôi không thể tránh. Khi tất cả đi qua, tôi thấy khâm phục và yêu quý mình. Tôi thật dũng cảm và mạnh mẽ! Không có gì làm mất đi của tôi lòng tin vào sự tốt đẹp của cuộc sống. Tôi đã đợi để 1 ngày có thể đưa tay ra, và đã đưa tay ra. Đã có những sóng gió, đã có những phân vân, và hoang mang. Nhưng tôi không bao giờ hối hận và nếu có cơ hội để làm lại từ đầu, tôi cũng sẽ không quay lại.
Người yêu của tôi. Người đã chạm tay vào linh hồn mỗi lúc một khô cằn của tôi. Người đã cuốn tôi đi theo. Làm những trò ngốc nghếch để khiến tôi cười khi tôi ủ rũ. Ôm chặt lấy tôi và để tôi mặc sức khóc trên vai anh. Người đã đi cùng tôi qua rất nhiều con đường đầy gió. Đã nắm tay tôi khi tôi run rẩy. Đã tựa vào tôi khi mệt mỏi. Đã cười mỗi khi nhìn thấy tôi. Đã thật sôi nổi khi ăn những món ăn tôi nấu. Đã ngượng ngùng vì tôi. Đã tự hào vì tôi. Đã ôm thật chặt tôi, để tôi nghe tiếng tim anh đập, và hôn lên tóc tôi. Khi ấy, tôi biết rằng anh yêu tôi. Chúng tôi ở cạnh nhau, để ngắm nhìn, tận hưởng và chia sẻ cuộc sống này.
Yêu em anh có hạnh phúc không?
Có chứ!
Tôi đã không phải đợi để nghe câu trả lời đó. Nên tôi hạnh phúc.
Bạn có biết cảm giác hạnh phúc khi bạn có thể làm cho người mình yêu thương hạnh phúc?
Nên tôi sẽ quên hết tất cả. Quên cuộc nói chuyện đã làm tôi căng thẳng và khổ sở trong suốt những ngày qua. Quên cả cảm giác sợ hãi nhưng yên lòng 1 cách đau khổ khi tính tới chuyện rời xa anh. Quên cả những run rẩy khi nghĩ đến những tháng ngày không còn anh bên cạnh. Quên cảm giác chán ngán và mệt mỏi khi nghĩ tới việc phải bắt đầu 1 câu chuyện mới. Quên rằng tôi đã từng rùng mình vì tưởng tượng ra anh sẽ quay đi và xóa sạch tất cả mọi thứ về tôi mà không chút tiếc nuối hay buồn bã.
Bạn từng nói với tôi, cần phải sống với một chút ích kỷ để giữ gìn trái tim mình được hạnh phúc và tươi mới.
Nên giờ tôi sẽ không đau khổ nữa.
Tôi sẽ không tự trách bản thân, không hành xác bằng những đêm không ngủ để lên kế hoạch ra đi, không bần thần ngồi với một hai giọt nước mắt lạnh ngắt vì nghĩ rằng mình chẳng mang đến điều gì tốt đẹp...
Chúng tôi yêu nhau. Anh nói rằng thế là đủ. Tôi cũng không cần gì hơn.
Nên thế là đủ rồi!
---
Khi anh nói: "Lại đây với anh nào!" và dang rộng đôi tay, em bỏ lại mọi vướng bận sau lưng và nép vào tay anh không bao giờ do dự.
Cảm ơn anh yêu!
---
Giờ thì tôi không nghĩ nữa.
Tôi sẽ nghỉ ngơi vì ngày mai, ngày mai, ngày mai nữa... những người thân yêu của tôi sẽ còn cần đến tôi bên cạnh!
---
Good luck!
---
0 comments:
Post a Comment