Me in Red
You are my sunshine
Một ngày để yêu thương bản thân.
Hôm nay em đã làm việc thật chăm chỉ. Em nhận thêm một đầu việc mới. Em hơi lo lắng vì chưa biết bắt đầu từ đâu. Nhưng rồi sẽ ổn thôi, vì em tin vào bản thân mình, và cũng tin rằng sẽ luôn có những bạn bè, đồng nghiệp và gia đình nhỏ bé của em ở bên cạnh em trong khó khăn, vui buồn, thành công và thất bại. Và dù sao đi nữa, đối với em đây cũng là một cơ hội để "biết" và để "hiểu" được nhiều thứ hơn.
Chiều nay Hà Nội mưa. Em nghe tiếng mưa rơi ngoài cửa. Tự dưng như thấy hơi lạnh. Em nhớ mùi mưa lắm. Mùi mưa trộn lẫn với mùi đất ẩm, mùi cỏ ướt và mùi của những cơn gió đẫm nước.Mưa hay khiến người ta buồn. Nhưng em đã có rất rất nhiều khoảnh khắc hạnh phúc trong mưa. Như một chiều cuối thu ngày xửa ngày xưa, có một cơn mưa đứng chờ em trên lối về. Ngày hôm đó em ướt sạch tới từng ngón tay và cảm thấy tâm hồn mình nhẹ bẫng như vừa được trút bỏ. Em nhớ cả những ngày ngắm mưa rơi trên lá. Cuộc sống trong những ngày mưa ấy thật vui vẻ, rộn ràng, tươi đẹp và tràn trề hi vọng.
Mưa chưa bao giờ làm em buồn.
Mưa chỉ khiến em nhớ.
Mưa giúp em giữ lại những cảm xúc đã bị lãng quên.
Điều đó. Tốt!
Chiều nay em ngắm một bức ảnh và cảm thấy như có điều gì đó trở về gần gũi lắm.
Trong ký ức của em vẫn còn hình dung được hình ảnh về Nguyên khi cô gấp cuốn sách đang đọc dở lại và ngước mắt nhìn lên cửa sổ trắng chiều mùa Đông. Đó là một hình ảnh đẹp.
Hẳn Nguyên biết, rằng em vẫn đang chờ!