Chiếc ô ngăn đôi
ST: Sa Huỳnh
TH: Lan Trinh Idol
Mấy hôm nay em nghe bài này. Hôm nay vác lên Blog, chắc tại trời đang mưa.
Một sáng tác đậm chất Sa Huỳnh. Cách lựa bài đậm chất Lan Trinh. Một bài hát vừa tai, nghe đủ, có ý tưởng. Tội cái hôm nay mình ốm nên phải để volume nhỏ nhất nếu k sẽ rất đau đầu.
Sáng nay mình tỉnh dậy, nghe tiếng mưa rỉ rả ngoài trời, rùng mình một cái rồi ngán lắm chuyện đi làm. Lên tầng, mở cửa thấy chồng nằm co ro trong chăn. Gọi chồng dậy rồi hai đứa lóc cóc rủ nhau đi. Dạo này ông anh mình xui khiến sao toàn gạ chồng chưa làm đám cưới của mình ngủ lại. Bữa trước chồng đi về, ông anh béo ú liền hỏi mình: "Sao trời rét thế này còn để nó về?" Đã thế lão về nhà còn bảo bố mẹ mình là chồng mình "như con gà rù", uống tí rượu đã rù xuống. Chứ không phải chính lão ấy đã lôi chồng mình hai ngày liền đi uống với lão... Hừm hừm...
Còn cả ngày hôm nay thì rõ rù đời. Ốm lăn ốm lóc. May mà hnay sếp đi đâu k biết nên lăn ra ngủ từ trưa đến tận 3h. Mệt quá. Thuốc cũng k ăn thua. H nghĩ đến chuyện ra ngoài là sợ. Nghĩ đến chuyện lên đài còn sợ hơn...
Hôm qua chợt nghĩ, cái lạnh này! Quen đến đáng ngạc nhiên. Và ngày mình cưới. Có lẽ mình có duyên với những ngày tháng đó. Rất nhiều sự thay đổi, rất nhiều bước ngoặt trong cuộc đời.
Rồi thốt nhiên nó đến. Sinh nhật bé Mật qua ngày hôm qua. Rồi thời gian của mình cũng trôi tuột đi đầy tiếc nuối. Sinh nhật mình năm trước có R ngố bên cạnh mình.
Cảm giác này. Từ bé đến giờ, cứ trước ngày sinh nhật, mình hay cảm thấy sợ hãi và chỉ muốn thu mình lại.
Hôm nay lan man lắm. Không đủ tỉnh táo để nghĩ. Mà thôi, cũng chẳng cần!
Cuộc sống mà, có nhiều thứ cần phải để cho nó đi qua.
Chưa nói cuộc sống của mình còn đang đong đầy hạnh phúc.
Có một người ở cạnh. Hết lòng yêu thương và chăm sóc nhau. Cầm tay nhau mà vượt qua.
Mình sẽ dành tình thương cho chỉ những người xứng đáng!
------
0 comments:
Post a Comment