Trong một khoảnh khắc của đêm nay, mình cảm thấy hạnh phúc vì mình thấy mình đang nhớ người yêu mình.
Trong một khoảnh khắc của tối nay, mình đã quay lại và nhìn rất lâu người bạn cũ, khi cậu hôn nhẹ lên môi cô bạn gái của cậu trên đường bờ hồ đông đúc và nhìn họ hạnh phúc. Cậu ấy không nhìn thấy và hẳn cũng đã quên mình. Little big boy. However, welcome back to Hanoi!
Trong một khoảnh khắc của chiều nay, mình vui vẻ cười khi biết Đô - rê - mon đã ăn hết 12 cái kem mà không hết nóng!
Trong một khoảnh khắc của sáng nay, mình thấy yên ấm và dịu dàng với nụ hôn buổi sáng.
Bây giờ thì đã sang ngày mới rồi đấy.
Ngày hôm nay, mình và ny sẽ sang chị gái và ăn trưa ở đó. Rồi ny đưa mình về. Tối nay ny đi ăn bên ngoài. Mình sẽ dành cho mình chút thời gian ở nhà.
Ngày mai. Mình đi nhận việc. Mình đi làm.
Nhiều khi, mình nhận một cuộc gọi phỏng vấn và chắc chắn rằng mình sẽ không đi làm ở đó. Nhưng mình vẫn đi phỏng vấn. Đi cho biết. Đi để biết.
Bây giờ, mình đi làm với tâm thế chưa chắc mình đã làm công việc đó. Mình đi trước tiên là để biết. Để giải quyết những vấn đề tình thế. Và vì đó không phải là một công việc tồi. Người ta vẫn gọi mình là 1 Biên tập viên. Dù trước mặt mình không phải là bản thảo 1 cuốn sách, nhưng mình vẫn là biên tập viên. Mình vẫn làm công việc của mình. Mình sẽ có 1 ngăn làm việc riêng trong 1 văn phòng rộng, sạch sẽ, máy lạnh rầm rì, trải thảm màu ghi, có máy quay an ninh ngoài hành lang, có tủ để giày dép và tràn đầy ánh sáng... Blah blah...
Mình đã cãi nhau với bố và đêm qua mình đã khóc rất nhiều.
Mình đã kể với các chị một cách vô cùng ấm ức và mẹ gọi điện cho mình, bảo "Mẹ đã nói chuyện với bố rồi. Con cứ đi nhận việc đi. Công việc là quan trọng."
Mình có bao h thích nặng lời với bố...
Nhưng đôi khi phải cho ông biết rằng những điều ông nói và làm có thể khiến mình đau lòng.
Vậy rồi mọi thứ cũng qua.
Cuối tháng sau, bằng lúc này, có lẽ mình đã có 1 căn phòng mới, với giường ngủ đẹp đẽ, bàn tủ, ban công rộng rãi và nhiều ánh sáng, có máy lạnh rầm rì và có phòng tắm xông hơi nữa... Nhưng nghĩ đến việc sống ở nhà anh trai, mình vẫn thấy gò bó chưa quen... Mình sẽ phải xa R ngố. Mình sẽ không được R ngố dắt đi dạo mỗi buổi tối nữa... Huhu...
Cuối cùng là màu đỏ.
Mình có 1 cái váy liền với phần thân trên màu đỏ.
Sắp tới mình sẽ có 1 cái nữa gần như vậy.
Mình rất thích.
Màu đỏ làm mình thấy ấm áp và tươi vui. Những bông hoa đỏ. Những quả cà chua hay quả ớt. Những quả táo chín. Những quả bóng bay nữa... Là la lá la...
...
Mình chỉ không thích màu tím nhân tạo thôi. Và màu xanh nõn chuối nhân tạo. Và màu vàng chanh nhân tạo.
----
Oh... It's just me...
Trong một khoảnh khắc của tối nay, mình đã quay lại và nhìn rất lâu người bạn cũ, khi cậu hôn nhẹ lên môi cô bạn gái của cậu trên đường bờ hồ đông đúc và nhìn họ hạnh phúc. Cậu ấy không nhìn thấy và hẳn cũng đã quên mình. Little big boy. However, welcome back to Hanoi!
Trong một khoảnh khắc của chiều nay, mình vui vẻ cười khi biết Đô - rê - mon đã ăn hết 12 cái kem mà không hết nóng!
Trong một khoảnh khắc của sáng nay, mình thấy yên ấm và dịu dàng với nụ hôn buổi sáng.
Bây giờ thì đã sang ngày mới rồi đấy.
Ngày hôm nay, mình và ny sẽ sang chị gái và ăn trưa ở đó. Rồi ny đưa mình về. Tối nay ny đi ăn bên ngoài. Mình sẽ dành cho mình chút thời gian ở nhà.
Ngày mai. Mình đi nhận việc. Mình đi làm.
Nhiều khi, mình nhận một cuộc gọi phỏng vấn và chắc chắn rằng mình sẽ không đi làm ở đó. Nhưng mình vẫn đi phỏng vấn. Đi cho biết. Đi để biết.
Bây giờ, mình đi làm với tâm thế chưa chắc mình đã làm công việc đó. Mình đi trước tiên là để biết. Để giải quyết những vấn đề tình thế. Và vì đó không phải là một công việc tồi. Người ta vẫn gọi mình là 1 Biên tập viên. Dù trước mặt mình không phải là bản thảo 1 cuốn sách, nhưng mình vẫn là biên tập viên. Mình vẫn làm công việc của mình. Mình sẽ có 1 ngăn làm việc riêng trong 1 văn phòng rộng, sạch sẽ, máy lạnh rầm rì, trải thảm màu ghi, có máy quay an ninh ngoài hành lang, có tủ để giày dép và tràn đầy ánh sáng... Blah blah...
Mình đã cãi nhau với bố và đêm qua mình đã khóc rất nhiều.
Mình đã kể với các chị một cách vô cùng ấm ức và mẹ gọi điện cho mình, bảo "Mẹ đã nói chuyện với bố rồi. Con cứ đi nhận việc đi. Công việc là quan trọng."
Mình có bao h thích nặng lời với bố...
Nhưng đôi khi phải cho ông biết rằng những điều ông nói và làm có thể khiến mình đau lòng.
Vậy rồi mọi thứ cũng qua.
Cuối tháng sau, bằng lúc này, có lẽ mình đã có 1 căn phòng mới, với giường ngủ đẹp đẽ, bàn tủ, ban công rộng rãi và nhiều ánh sáng, có máy lạnh rầm rì và có phòng tắm xông hơi nữa... Nhưng nghĩ đến việc sống ở nhà anh trai, mình vẫn thấy gò bó chưa quen... Mình sẽ phải xa R ngố. Mình sẽ không được R ngố dắt đi dạo mỗi buổi tối nữa... Huhu...
Cuối cùng là màu đỏ.
Mình có 1 cái váy liền với phần thân trên màu đỏ.
Sắp tới mình sẽ có 1 cái nữa gần như vậy.
Mình rất thích.
Màu đỏ làm mình thấy ấm áp và tươi vui. Những bông hoa đỏ. Những quả cà chua hay quả ớt. Những quả táo chín. Những quả bóng bay nữa... Là la lá la...
...
Mình chỉ không thích màu tím nhân tạo thôi. Và màu xanh nõn chuối nhân tạo. Và màu vàng chanh nhân tạo.
----
Oh... It's just me...
0 comments:
Post a Comment