Biển


Trước biển.
Tôi như một linh hồn nhỏ nhoi vô vọng.
Tôi không thể bước về phía trước.
Đêm sau vô cùng.
Ngày dài bải hoải.
Ừ nhỉ, trước biển tôi hay buồn.
Khi tôi một mình.
Trước biển, có R ngố cạnh tôi, chúng tôi đã rất vui.
Chúng tôi đi hàng giờ, ngâm chân dưới nước và tránh những vỏ sò...
Chúng tôi nắm tay, cười...
Và bầu trời của tôi sau vai anh trong vắt chẳng hề làm tôi suy nghĩ.
Trước biển.
Mỗi khi đứng một mình.
Tôi thấy mình như một linh hồn nhỏ nhoi vô vọng.
Tôi sợ.
Bởi cái mênh mông.
Có lẽ, đó là một trong những lý do khiến mỗi chúng ta đều cần có 1 người đứng cạnh trong nhiều khoảnh khắc của cuộc sống.
Chia sẻ ngay với bạn bè bài viết này
Facebook Pinterest Email

0 comments:

Post a Comment