Cầu vồng

Có lần, tôi nhìn thấy một lúc nhiều cầu vồng nhỏ trên trời. Vắt vẻo qua những đám mây, mờ ảo trên cỏ. Ấy là khi trời rực sáng sau một cơn mưa gội nước.
Đã lâu rồi.
Tôi không nhìn thấy cầu vồng.
Tôi cũng không chờ đợi.
Không tìm kiếm.
Người ta hay nói cầu vồng là đường đưa những linh hồn đẹp đến với thiên đường.
Tôi thì không nghĩ và cũng không tin điều đó. Đối với tôi, đó chỉ là một hiện tượng quang học đèm đẹp và bất ngờ. Nó đem đến cho tôi niềm hạnh phúc trong khoảnh khắc. Đâu cần phải mơ mộng quá nhiều đến những điều không thực tế...
---
Lúc này tôi thấy trong lòng một chút lo buồn. Chẳng hiểu vì sao.
Biểu đồ khóa luận tốt nghiệp ngành ngôn ngữ của tôi nhìn giống như một dãy phản ứng hóa học liên hoàn.
Những câu chữ trong khóa luận tốt nghiệp ngành ngôn ngữ của tôi lặp đi lặp lại theo một công thức, trở thành một chuỗi công thức ngán ngẩm và kỳ quái.
Ai sẽ hiểu khi tôi nói những điều này cho họ nghe?
Tuy nhiên tôi buộc phải thừa nhận rằng những điều tưởng chừng vô nghĩa này thực ra lại vô cùng có ích, không chỉ cho sự phát triển của văn học, báo chí, tâm lý mà còn vô số ngành khoa học và ứng dụng thực tế khác.
Đấy. Nó là thế đấy.
---
Có nhiều chuyện phải lo. Chuyện của tôi, chuyện của người.
Mọi thứ dường như chẳng lúc nào cho tôi thời gian thảnh thơi để thở và không suy nghĩ.
Nên tôi chợt nhớ khoảnh khắc tôi đứng trước cầu vồng.
Khi ấy, trong tôi, chỉ có duy nhất một thứ cảm xúc, đó là cảm giác hạnh phúc bất ngờ và vui vẻ khi nhìn thấy những màu sắc đáng yêu bất chợt xuất hiện trước mắt.
Khi ấy, tôi không nghĩ gì.
---
Chia sẻ ngay với bạn bè bài viết này
Facebook Pinterest Email

0 comments:

Post a Comment