Bên kia sông Đuống

Bên kia sông Đuống
---
...Em ơi!
Buồn làm chi
Anh đưa em về sông Đuống
Ngày xưa cát trắng phẳng lỳ
Sông Đuống trôi đi
Một dòng lấp lánh
Nằm nghiêng nghiêng trong kháng chiến trường kỳ

Xanh xanh bãi mía bờ dâu
Ngô khoai biêng biếc
Đứng bên này sông luyến tiếc
Sao xót xa như rụng bàn tay(...)

Bài thơ này mình học hồi phổ thông. Mình đã khóc nhiều khi lần đầu đọc. Mình thích. Nó giống như là niềm đau đáu về một niềm đất mà con người coi là máu thịt. Thân thuộc, gần gũi, dịu dàng, bao dung, và tan nát.
Nhà thơ Hoàng Cầm đã qua đời sáng mùng 6 tháng 5 năm 2010.
----
Chia sẻ ngay với bạn bè bài viết này
Facebook Pinterest Email

0 comments:

Post a Comment