Em yêu những mảng sáng nồng nhiệt sớm mùa Hè, khi đi trên con đường cũ có hàng cây cụt ngủn và những vòm hoa vàng bừng sáng.
Một khóm hoa hồng màu cam như đốm lửa tí tách bên đường. Màu hồng phớt từ những cánh hoa hồng tỉ muội mà em không cưỡng lại được, đã lại gần và chạm tay vào để rồi khi ra đi, ngón tay em vẫn còn hương thơm. Màu trắng li ti của những bông hoa trứng cá, 5 cánh đều đặn. Sắc màu rực rỡ từ những bó cẩm tú cầu trên những gánh hàng hoa ven đường.
Em luôn mỉm cười mỗi khi cầm trên tay một bó cúc Nguyên.
Trắng và xanh mát dịu từ những bông Calla bí ẩn.
Sắc màu vui nhộn của những viên chocolate M&M.
Những dải đèn đầy màu sắc khi em ngồi sau xe người yêu và lang thang phố Hà Nội mỗi buổi tối đầy gió.
Em muốn ngắm bình minh trên sông Hồng buổi sáng.
Em hồi tưởng ngọn đèn hiu hắt ở góc đường khi em nhìn từ cửa sổ căn nhà em đã ở trên phố Đào Tấn.
Những đống lửa mỗi góc đường mỗi khi rét buốt tràn về. Em nghĩ đến mùi thơm của khoai nướng, mùi của rơm khô hanh và mùi của khói nữa.
Màu xanh bát ngát của bầu trời mùa Hạ.
Màu hoa như cháy lên của những cây Phượng, màu tím ngát của Bằng Lăng, màu vàng của lá, màu xanh và trắng muốt của những cây Sưa, màu non nớt của cây Bàng mùa xuân, mùa ướt đẫm của cỏ, màu hoang dã của bờ lau sậy sông Hồng.
Thế giới này sẽ nhợt nhạt biết bao nếu không có sắc màu trầm - sáng.
Hoặc là, em sẽ cô quạnh làm sao nếu một ngày đôi mắt không còn ánh sáng để nhìn thấy cuộc sống quanh em rộn rã những sắc màu rực rỡ như nụ cười!
Một khóm hoa hồng màu cam như đốm lửa tí tách bên đường. Màu hồng phớt từ những cánh hoa hồng tỉ muội mà em không cưỡng lại được, đã lại gần và chạm tay vào để rồi khi ra đi, ngón tay em vẫn còn hương thơm. Màu trắng li ti của những bông hoa trứng cá, 5 cánh đều đặn. Sắc màu rực rỡ từ những bó cẩm tú cầu trên những gánh hàng hoa ven đường.
Em luôn mỉm cười mỗi khi cầm trên tay một bó cúc Nguyên.
Trắng và xanh mát dịu từ những bông Calla bí ẩn.
Sắc màu vui nhộn của những viên chocolate M&M.
Những dải đèn đầy màu sắc khi em ngồi sau xe người yêu và lang thang phố Hà Nội mỗi buổi tối đầy gió.
Em muốn ngắm bình minh trên sông Hồng buổi sáng.
Em hồi tưởng ngọn đèn hiu hắt ở góc đường khi em nhìn từ cửa sổ căn nhà em đã ở trên phố Đào Tấn.
Những đống lửa mỗi góc đường mỗi khi rét buốt tràn về. Em nghĩ đến mùi thơm của khoai nướng, mùi của rơm khô hanh và mùi của khói nữa.
Màu xanh bát ngát của bầu trời mùa Hạ.
Màu hoa như cháy lên của những cây Phượng, màu tím ngát của Bằng Lăng, màu vàng của lá, màu xanh và trắng muốt của những cây Sưa, màu non nớt của cây Bàng mùa xuân, mùa ướt đẫm của cỏ, màu hoang dã của bờ lau sậy sông Hồng.
Thế giới này sẽ nhợt nhạt biết bao nếu không có sắc màu trầm - sáng.
Hoặc là, em sẽ cô quạnh làm sao nếu một ngày đôi mắt không còn ánh sáng để nhìn thấy cuộc sống quanh em rộn rã những sắc màu rực rỡ như nụ cười!
0 comments:
Post a Comment