Yêu em, dịu dàng!

 <tay mình kìa!>
Chỉ còn những kỷ niệm - Lê Hiếu

Album cho ngày hôm nay. 

Mình vẫn thích giọng hát của Lê Hiếu như vậy. Vẫn phong cách đó, vẫn giọng hát đó. Cô gái trong những ca khúc của Hiểu vẫn luôn dịu dàng và được yêu thương như vậy. 

Ngày hôm qua, mình đã nhìn thấy cầu vồng. Một đường cong đầy màu sắc và luôn khiến mình cảm thấy cuộc sống thật kỳ diệu. 

Sáng nay, mưa rả rích trên mái phố. Khoảng khắc tỉnh giấc của buổi sáng, đôi chút lành lạnh, nép vào cánh tay ôm chặt ngái ngủ. Đó là khoảnh khắc hạnh phúc và thực sự được yêu thương.

Những cánh hoa sen rơi xuống tự bao giờ. 

Và những giấc mơ vẫn thường về bên gối.

Cuộc sống còn nhiều khó khăn, còn nhiều lo lắng và bất an. Không ai biết ngày mai sẽ ra sao cả. Không biết ngày hôm nay yên bình có còn trở lại. 

Chẳng ai hi vọng khói bom lửa đạn, chẳng ai mong chết chóc, đau thương, và sẽ chết đi nếu mất đi những người mình yêu thương nhất. Mình cũng chẳng muốn Bi và Bông của mình lớn lên trong tiếng súng. Nhưng nếu điều đó đến, không còn cách nào khác, phải đối mặt, phải tiến lên!

 Còn bây giờ, mình sẽ tận hưởng những ngày thanh bình này đã!:)
-----
Chia sẻ ngay với bạn bè bài viết này
Facebook Pinterest Email

0 comments:

Post a Comment