Tự dưng.
Em muốn viết một điều gì đó thật dịu dàng.
Giống như màu xanh mát của hai cây lộc vừng trước cổng công ty, những lá non xanh và những chùm hoa đang kết nụ.
Giống như cái mùi thơm thơm của cỏ, của hoa, của đất, của nắng sớm trong không khí sáng nay.
Giống như cái lạnh mơn man qua cổ họng em rơi rát bỏng. Giấc ngủ trưa ngắn ngủi.
Cũng như cái giọng nhè nhẹ êm êm của Kiều Tuyết ngay lúc này. Em vẫn thích làm việc với Kiều Tuyết. Chị ấy luôn giản dị, nhẹ nhàng và làm việc rất nghiêm túc cũng như rất tình cảm. Em vẫn nhớ có một lần Tuyết đọc một cách rất cảm xúc bức thư từ một bạn gái gửi bài "Chỉ là giấc mơ" cho người bạn trai ở Nhật bản. Em nhớ cả lần Tuyết ngồi trong phòng thu, lặng người khóc sau khi đọc tin 9 người chết do va chạm với tàu hỏa. Em gõ vào hệ thống: "Cố gắng bình tĩnh chị nhé!"...
Cuộc sống.
Ngày ngày em vẫn chuyển tải đi những thông điệp yêu thương, hờn giận, những lời chúc tốt đẹp mà người ta muốn dành cho nhau. Đôi khi là nỗi buồn khiến chính em, khi biên tập lại những dòng cảm xúc đó cũng rơi nước mắt. Đôi khi là những điều nhẹ nhàng khiến người ta khẽ mỉm cười. Đôi khi là những lời nói khiến cho mọi người đều cảm thấy ấm áp...
Màu xanh.
Có lẽ chính là gam màu mà bây giờ em khao khát nhất. Màu xanh của lá, màu xanh của trời, màu xanh của nắng, của những giọt sương lắng đọng... Màu xanh dịu dàng mang theo sự mát lành của những cơn gió tự do. Màu xanh là bầu trời cho loài chim sẻ danh đôi cánh mỏng. Màu xanh là cánh đồng khiến mắt em muốn ngủ quên. Qua những ngày mùa đông giá lạnh và ảm đạm, người ta mới biết yêu thương những khoảnh khắc này...
Những câu chuyện.
Đã lâu rồi em không viết những câu chuyện. Những câu chuyện êm như khói. Những cái kết nhẹ nhàng và mở ra cả một bầu trời. Và vẫn là cái cảm giác hạnh phúc và ngạc nhiên khi em đọc lại những gì mình từng viết. Có những điều em chỉ giữ cho mình. Có những điều chỉ riêng mình em hiểu. Những câu chữ gom nhặt dịu dàng, nhặt gió và nắng nhẹ, mặt những mùi hương, nhưng nụ cười, những yêu thương... và gói lại nguyên vẹn, cho em, cho em!
Em.
Em yêu những ngày tháng này biết bao!
0 comments:
Post a Comment