Hành lá Thạch sanh ăn hoài không hết!^^


Vì là chúa hay quên mua những đồ phụ liệu khi đi chợ, đặc biệt là hành lá, mà nhà lại vô cùng nhiều món ăn cần dùng đến hành lá nên mình đã thử nghiệm cách "tái chế" gốc hành. Tớ trồng trực tiếp gốc hành xuống đất (ban công nhà có mấy chậu cây nho nhỏ), đã "thu hoạch" được 2 lần để chữa cháy khi quên hành và lười xuống siêu thị dưới nhà. Tình cờ đọc được bài viết rất hữu ích này, tuy cách làm khác 1 chút nhưng hiệu quả tương tự nên chia sẻ cùng các bạn!

Mua 3 - 4 nhánh hành lá vẫn còn nguyên rễ, cắt lấy dọc hành dùng bình thường, chỉ giữ lại một ít ngọn non và phần rễ. Sau đó, cho vào một chiếc ly thủy tinh chứa nước (có thể tận dụng những chiếc ly thủy tinh cũ không dùng tới) và đặt ở nơi có nhiều ánh sáng. Chỉ vài ngày sau, nhánh hành đã bị cắt mất phần dọc hành sẽ bắt đầu mọc ra xanh tươi hơn.
Cứ thế, chỉ cần cắt phần ngọn cần dùng và để lại gốc hành trong ly nước. Vài ngày sau sẽ có lứa hành mới để ăn.
Tự trồng hành lá, ăn hết lại có - 2
Phần rễ ban đầu nên cắt ngắn bớt, chỉ để lại khoảng 2 cm và một ít ngọn non.
Tự trồng hành lá, ăn hết lại có - 3
Thả từ 3 - 4 gốc hành vào trong một cốc nước đầy, đặt ở nơi có nhiều ánh sáng ở trong nhà. Lý tưởng nhất là trên bậu cửa sổ hoặc trên bàn gần cửa sổ.
Tự trồng hành lá, ăn hết lại có - 4
Sẽ mất khoảng 5 ngày để một gốc hành có thể mọc lại đầy đủ lá.
Tự trồng hành lá, ăn hết lại có - 5
Một tuần sau, bạn có thể cắt những dọc hành mới đầu tiên để ăn.
Tự trồng hành lá, ăn hết lại có - 6
Với cách trồng này, sau vài lần thu hoạch, chúng ta nên thay gốc hành mới để hành lên được mập mạp và lớn nhanh hơn.

Khoảng trời bỏ quên...


Những ngày này tôi thường nghĩ đến bài hát đó...
"Đến bao giờ vườn đầy hoa trắng rơi; chôn vùi nơi đó bóng dáng em lặng im..."

Một bài hát đẹp, Một bài hát buồn và cô đơn. Với tôi, bài hát đó giống như kỷ niệm đã qua, những điều quý giá và những khoảng lặng tôi đã đánh mất. Một phần nào đó trong tôi đã chết theo những kỷ niệm đó. Điều đó để lại cảm giác thực sự tiếc nuối, nhưng để lựa chọn, tôi cũng không chọn để quay lại.

Bởi một lý do nào đó, bài hát ấy khiến tôi buồn vì những điều đã đi qua, nhưng càng sợ hơn việc đánh rơi những gì tôi đang có. Cái cảm giác ấm áp và yêu thương này. Những điều lấp lánh tôi đang có, và rồi có thể là sẽ có nữa. Cứ muốn điều này, muốn điều kia, để rồi lúc có đâm ra sợ mất!:D

Mùa hoa Sưa đã về trên những con đường Hà Nội ướt át. Bắt đầu từ những bông hoa đầu tiên tôi gặp cuối đường Trần Hưng Đạo. Hôm nay, những cơn mưa bụi dai dẳng ấy, tôi đã nhìn thấy hoa trắng những con đường, những vỉa hè không bước chân người qua lại. Hoa Sưa nở trong mưa, thật cô đơn. Nhưng màu hoa đó với tôi luôn là niềm hạnh phúc, sự háo hức và bồn chồn khi màu trắng yêu thương ấy trở về. Có thể sẽ là tiếc nuối và nước mắt ngày em đi, nhưng tôi chỉ muốn quan tâm đến hiện tại mà thôi.

Hà Nội. Hoa Sưa về rồi đấy. Chắc em cũng nhìn ngắm phải không. Chắc hẳn khi nhìn hoa Sưa, mình lại nghĩ về nhau, dù đã cách xa từ lâu lắm. Thôi thì mình cứ như thế đã, em nhỉ!

Cứ cất nhau vào ký ức. Những con đường hoa trắng. Những khoảng trời bỏ quên...