It hurt so much to hurt you...
Cảm giác của người đứng bên đường, phía bên kia có một linh hồn mà trái tim họ khẩn thiết muốn được an ủi nhưng không có một vạch trắng nào để họ có thể bước qua cả. Bởi. Họ Không có quyền.
Nếu bạn hiểu.
Chỉ một giọt nước mắt nhỏ xíu bàng bạc lăn trên gò má đã đủ khiến mặn chát một tâm hồn.
Và nếu bạn hiểu.
Câu nói: "Hãy tha thứ cho tôi!" vướng vất đâu đó trong óc. Khi con người ta không thể nói thành lời.
Thế giới này là cả một mạng lưới những sợi giây vô hình siết con người vào những mối ràng buộc.
Bạn có thể đi và hành động theo cảm xúc của mình, và cũng đôi khi bạn bị những sợi dây đó kìm lại và trong nhiều khoảnh khắc, bạn trở thành một con rối.
Nếu bạn hiểu.
Ấy là khi, bạn muốn đưa tay ra nhưng một trong những sợi dây kia níu tay bạn lại.
Ấy là khi bạn muốn gào lên nhưng một trong những sợi dây kia đã khép chặt đôi môi.
Sẽ có lúc bạn phải cảm ơn những sợi dây ấy, và cả thế giới này cũng vậy.
Chúng khiến chúng ta đôi khi không thực sự đang sống, nhưng tất cả rồi cũng sẽ qua, và người ta sẽ quên tất cả những khoảnh khắc đó.
Nếu bạn hiểu.
Quá khứ là điều Thật nhất. Nhưng như một lẽ tự nhiên, Quá khứ không có Quyền để trở về.
Bạn ạ, tôi hiểu.
Nhưng tôi biết phải làm gì!?
When you're silently broken...
When you're silently broken...