Nếu bạn hiểu!

It hurt so much to hurt you...

Cảm giác của người đứng bên đường, phía bên kia có một linh hồn mà trái tim họ khẩn thiết muốn được an ủi nhưng không có một vạch trắng nào để họ có thể bước qua cả. Bởi. Họ Không có quyền.

Nếu bạn hiểu.

Chỉ một giọt nước mắt nhỏ xíu bàng bạc lăn trên gò má đã đủ khiến mặn chát một tâm hồn. 

Và nếu bạn hiểu.

Câu nói: "Hãy tha thứ cho tôi!" vướng vất đâu đó trong óc. Khi con người ta không thể nói thành lời. 
Thế giới này là cả một mạng lưới những sợi giây vô hình siết con người vào những mối ràng buộc. 

Bạn có thể đi và hành động theo cảm xúc của mình, và cũng đôi khi bạn bị những sợi dây đó kìm lại và trong nhiều khoảnh khắc, bạn trở thành một con rối.

Nếu bạn hiểu.

Ấy là khi, bạn muốn đưa tay ra nhưng một trong những sợi dây kia níu tay bạn lại.

Ấy là khi bạn muốn gào lên nhưng một trong những sợi dây kia đã khép chặt đôi môi.

Sẽ có lúc bạn phải cảm ơn những sợi dây ấy, và cả thế giới này cũng vậy.

Chúng khiến chúng ta đôi khi không thực sự đang sống, nhưng tất cả rồi cũng sẽ qua, và người ta sẽ quên tất cả những khoảnh khắc đó.

Nếu bạn hiểu. 

Quá khứ là điều Thật nhất. Nhưng như một lẽ tự nhiên, Quá khứ không có Quyền để trở về. 

Bạn ạ, tôi hiểu.

Nhưng tôi biết phải làm gì!?

When you're silently broken...

Những ô cửa màu xanh...

Những ô cửa xanh
ST: Trần Lê Quỳnh
TH: Trần Trung Dũng

Cuộc sống... Những con đường... Cuối cùng chẳng nơi nào yên bình hơn nơi mình từ đó mà ra đi: Gia đình!...

Những con đường mang tên Khát Vọng mở đến tương lai
Đưa con về những ô cửa xanh...
----

United, We Must Win!!!

Vậy là, Chúng ta đã thua trận.

Và cũng giống như lần trước, chúng ta đã thua mà hoàn toàn tâm phục, khẩu phục. 

Hẳn nhiên, tôi đã chờ đợi và tin tưởng ở một chiến thắng. Có bao giờ mà trước mỗi trận đấu, tôi không tin rằng đội bóng mình sẽ thua không nhỉ? Dù đó là Chelsea, Arsenal, là Real Mad-rid, Barca hay là ông trời đi chăng nữa, tôi luôn đặt niềm tin vào họ. Và sau những trận thua, niềm tin ấy không hề vơi đi dù chỉ một phần. Bởi cuộc sống thì vẫn cứ tiếp diễn, và chúng ta còn nhiều cơ hội để bắt đầu lại tất cả!

Tôi chỉ tiếc cho những người không còn cơ hội để đứng ở điểm xuất phát. Người đàn ông có gương mạt điềm đạm, cái dáng cao lêu nghêu vẫn khiến tôi mỉm cười mỗi khi anh sung sướng hét lên khi đồng đội ở phía trên ghi bàn. Sẽ là một khoảng trống thật khó lấp đầy, nếu vắng anh. Thật tiếc khi trận đấu cuối cùng và quan trọng nhất, chúng ta lại thất bại. Nhưng dù thế nào đi chăng nữa, Old Trafford sẽ không bao giờ quên anh: Edwin Van Der Sar! 

Và những hạt mầm của chiến thắng. Chúng ta ươm từ ngày hôm nay, và ngày sau họ sẽ cho quả ngọt. Những Fabio, Chicharito... chưa đủ năng lực và sự dày dặn để tỏa sáng hôm nay, nhưng rồi ngày mai, cả thế giới sẽ ngả mũ, nghiêng mình trước họ. 

Chúng ta. United, đã thua một trận thua xứng đáng. Dù không hề mong đợi, nhưng bài học Olympico ngày nào đã lại một lần nữa được Barca mang đến Wembley để thuyết giảng cho M.U. Mọi thất bại đều là nền tảng vững chắc để những chàng trai đứng dậy, và họ sẽ chiến thắng. Bắt đầu từ chiến thắng nỗi đau, sự thất vọng, chiến thắng chính bản thân mình. United rồi sẽ san phẳng tất cả bằng chính đôi chân của mình. Phòng truyền thống một lần nữa lỡ mất một danh hiệu quý giá. Nước mắt một lần nữa lại rơi. Cái tên FC Barcelona được khắc trên chiếc cúp Champions League cũng là khắc vào nỗi đau của mỗi Manucian. Nhưng cuộc sống đang tiếp diễn. Rồi chúng ta lại đến. Và chúng ta lại chiến thắng!

United, We Must Win!

The Glory Man United!!!:D

Vậy là cuối cùng United đã lấy lại ngôi vị của mình.
Hẳn nhiên, một buổi tối nhiều cảm xúc. Manucians sẵn sàng cho bữa tiệc đăng quang của đội bóng mình yêu thương. Những cổ động viên của BlackPool với niềm hi vọng và cuối cùng hụt hẫng khi đội bóng của họ chia tay EPL ở vị trí thứ 2 từ cuối lên. Nhưng, ừ, ở những khoảnh khắc như thế này người ta mới thấy hết cái đẹp của bóng đá, của tình yêu mà các CĐV dành cho CLB của mình. Họ đã ra đi mà ngẩng cao đầu, với những tiếng vỗ tay, tiếng hát và nước mắt từ các CĐV của mình. Giống như là "Chúng tôi sẽ ở đây, dù cho chuyện gì xảy ra đi nữa!".

Vẫn như ngày nào, vẫn cảm giác tự hào và xúc động ấy, vẫn góc quay đó mỗi lần chiếc cup được giương cao ngay sau cái tên Manchester United. Champagne for the Champions...

Tôi tin rằng sẽ chẳng bao giờ có một người nào có thể làm lại những điều như con người vĩ đại ấy, Sir Alex Ferguson đã làm, với United. Ngài sẽ chẳng bao giờ còn điều gì hối tiếc với những gì đã phá hủy và xây dựng, đã mất và đã được với M.U. Không còn gì trên đời có thể phủ nhận tầm vóc của Ngài. Không còn gì cả!




Dưới đây là một vài Wallpapers lấy về từ Manutd.com cho mọi người. Ghi lại những khoảnh khắc đáng nhớ!
Ngày 23/05/2011, Manchester United chính thức đăng quang lần thứ 19 tại giải đấu hàng đầu nước Anh, bỏ lại Liverpool với kỷ lúc 18 lần vô địch vừa bị phá bỏ. 
Mùa giải 2010 - 2011 sẽ kết thúc đồng thời với lời tuyên bố chia tay của một số cầu thủ lão làng của United trong đó có thủ môn Edwin Van Der Sar. Sẽ thật tuyệt nếu Edwin ở lại cùng United thêm một mùa giải nữa, nhưng trận đấu cuối cùng và quan trọng nhất mùa giải gặp Barcelona trên sân Wembley trong trận chung kết Champions League ngày 29/05/2011 có lẽ là thời điểm tuyệt vời nhất để Edwin kết thúc sự nghiệp cầu thủ của mình!
Wallpaper, Click for fullsize









Love!


Ngày của rất nhiều điều đã cũ!

Đôi khi lục tìm lại rồi mỉm cười và nao lòng nghĩ rằng tình yêu của mình còn chưa chết. Có vẫn còn ở đấy, như một ngọn lửa âm ỉ cháy. Vẫn dịu dàng biết bao khi nhìn những con người ấy. Vẫn tha thiết yêu thương màu áo đỏ ấy. Vẫn rộn ràng và trìu mến khi nhắc đến những cái tên quen thuộc ấy. Và vẫn đầy tự hào khi nhìn thế giới này ca ngợi họ. Chỉ đơn giản, khi môi bạn thốt lên một cái tên: Manchester United.

Cô gái của ngày xưa giờ đã không còn. Tình yêu ngày xưa: Gói lại, cất đi, chôn giấu kín. Nhìn lại ngày xưa giờ chỉ còn biết mỉm cười. Trong cuộc đời em đã có được bao nhiêu thứ tình yêu nồng nàn, cháy bỏng và khao khát như thế! Một cái tên người ta có lẽ không quên nhưng cũng không còn nhớ. Em về và thành mây thành gió của riêng em thôi. 

Em của những ngày xưa, mỗi lần nhìn những chàng trai của mình đứng dưới vinh quang của sự chiến thắng là một lần em rơi nước mắt. Em yêu họ, em tự hào vì họ và em hạnh phúc như chính em là người được nhận sự vinh danh đó. Cảm giác đó với em hôm nay lại ùa về. Cuộc sống đưa người ta đi qua nhiều con đường nhưng có những điều sẽ theo họ mãi mãi, dù là dưới hình thức nào đi nữa.

Dẫu sao đi nữa, ngày hôm nay, em sẽ cùng họ sẵn sàng để mỉm cười đón nhận những điều ngọt ngào. Và một lần, cho em trở lại "Ngày xưa!"

Tiện ích download IDM cho Firefox 4


- Tải Firefox 4.

- Download tiện tích IDM  tại đây!

- Để Firefox cập nhật tiện ích mới

- Restart Firefox + vào Zing download thử!:))

Từng thuộc về nhau - Đông Nhi


Từng thuộc về nhau - Đông Nhi

Đông Nhi.

Nói thế nào nhỉ. 

Giọng hát bình thường, rất bình thường. Hơi không khỏe, chất giọng không phải là đẹp. Không hẳn là rất khác biệt nhưng cũng có thể phân biệt được. 

Sáng tác, có bài khá, có bài dở. Âm nhạc có nhiều trúc trắc. Có lẽ đó là điểm đáng chú ý nhất trong những bài hát do Đông Nhi sáng tác và thể hiện: tạo ra những điểm khác biệt và thu hút trong giai điệu. Ca từ không có gì khác lạ nhưng khi tựa vào âm nhạc thì được nâng lên và có thể khiến người khác nghe lại, nhìn lại...
Từng thuộc về nhau (Movie Video)

Movie "Từng thuộc về nhau" có một số cảnh quay đẹp (đoạn gần cuối trở đi), nhiều chi tiết thô và quá.. trần trụi. Ví dụ như cái ổ thoạt nhìn như đống lá người ta quét vun lại (và bất ngờ Đông Nhi trồi lên từ ấy), cây cối xung quanh trơ trụi và thấp bé ~~~> không tạo ra được không khí của sự hoang dại và... bí ẩn (liệu "bí ẩn" và "hoang dại" có phải là ý tưởng của đạo diễn k nhỉ?). Hai trang phục Nhi mặc trong movie này khá ổn, tuy nhiên chiếc váy trắng nếu đơn giản hơn 1 chút có vẻ Hợp lý và mang cảm giác tự nhiên hơn. Tuy nhiên kiểu tóc đi kèm với chiếc váy trắng nhìn thật... đáng sợ! Nó xù lên, đỏ quạnh và khiến cho gương mặt của Nhi trở nên nhỏ và không ăn nhập với nét dịu dàng, nữ tính của trang phục. 

Đoạn movie quay cảnh Nhi chạy xuống từ triền cát khiến cho Nhi nhìn ... ngắn ngủn và hơi ngớ ngẩn (sorry, không tìm đc từ khác)... nếu là 1 góc quay khác, có thể là góc quay ngang hoặc chỉ quay về chi tiết sẽ làm cho nó đẹp và lãng mạn hơn.

Tóm lại:

- Ấn tượng về những giai điệu lạ và cuốn hút của ca khúc này, tiến bộ hơn nhiều so với những sáng tác trước.  
- Thích (nhưng hơi sợ) đoạn movie Nhi đem kỷ vật tình yêu đi... chôn (trong cái ổ lá).
- Sẽ nghe lại.
- Sẽ cho vào kịch bản sao cho hợp lý với chương trình xem phản ứng thế nào!^^