My Beloved Mon - Đứa trẻ có cái cằm của mẹ!^^
Trộm vía 1 tỉ lần.
Mon hay cười. Gọi Mon, Mon sẽ cười. Lúc ăn thỉnh thoảng Mon có hơi càu nhàu xíu xíu. Nhưng sau đó là Mon sẽ cười. Mon hay cười và tươi như bông hoa buổi sáng. Mẹ yêu Mon!!!
Mon có cái cằm giống mẹ. Bác Bình bảo là Vline đấy. Cái cằm nhỏ nhỏ xinh xinh của mẹ. Gần đây cứ nhai nhau và mặt vô cùng lấc cấc. Đểu lắm í! Mẹ yêu Mon!!!
Thỉnh thoảng cảm giác có lỗi trào lên trong mẹ. Cảm giác phải giao con cho người khác chăm bẵm khi mẹ bắt đầu đi làm. Cảm giác buồn bã vì tương lai mẹ không được đồng hành trong mọi khoảnh khắc của con. Biết đâu đấy, con sẽ chập chững bước đi đầu tiên khi mẹ không ở bên, khi mẹ vùi đầu vào công việc, kịch bản, điện thoại và máy tính....
Từ khi có con, là đến với mẹ rất nhiều cân nhắc chưa bao giờ mẹ có. Ngày xưa thì sẵn sàng lắm. Cuộc điện thoại và offer hấp dẫn hơn, mới mẻ hơn từ những công việc có nhiều cơ hội để bước lên hơn. Nhưng rồi mẹ nghĩ về thời gian dành cho con, mẹ lại để lại những cơ hội ấy phía sau... Có thể một ngày không xa mẹ sẽ phải thay đổi công việc thôi, mà bớt đi của Mon mỗi ngày một tiếng đồng hồ chơi với mẹ. 1 giờ quý giá... Con sẽ hiểu cho mẹ, phải không con?
Mon ơi, con ngoan nhé, ăn ngoan, ngủ ngoan, khóc thật ít thôi, cười nhiều và vui vẻ, mạnh khỏe con nhé. Mỗi ngày bước ra khỏi nhà, mẹ sẽ nhớ Mon cho đến khi quay trở về, nhớ con cả khi con say giấc bên cạnh mẹ...
Ước gì sau này con hiểu, mẹ yêu con nhiều thế nào!
Mẹ cam đoan và chắc chắn, là con không hiểu được đâu! :)