Cứ thế, nó nẩy mầm trong tôi... Tình yêu dành cho đứa trẻ này.
Đứa bé của tôi đã gần 6 tháng tuổi, biết trườn lổm ngổm khắp nhà, lật đi lật lại, lăn lóc như củ khoai, để nước bọt ở trước miệng hoặc ngậm sữa, thè lưỡi ra mà phun, biết theo bà, theo mẹ, theo bố, biết cười với người lạ nhưng quay ngoắt đi khi họ giơ tay hỏi bế, gặm quả này, ăn quả kia, cái mặt hớn hở không thể tả được mỗi khi được thả vào nước,...
Cứ thế, nó nẩy mầm trong tôi... Những cảm giác ngạc nhiên, sửng sốt, hào hứng và tự hào.
Một hình hài lạ lùng sinh sôi trong cơ thể tôi, chào cuộc đời bằng cơn đau xé dạ, nước mắt và đêm dài không phút nghỉ ngơi, lớn lên từng chút một, học thêm từng chút một, làm thêm từng chút một. Mỗi thay đổi lại khiến tôi sung sướng và tự hào. Ấy là đứa trẻ tôi đã sinh ra. Bằng tình yêu, hi vọng và mong chờ của tôi và người đàn ông tôi yêu thương. Và vẫn đang lớn lên, từng ngày.
Cứ thế, nó nẩy mầm trong tôi... Trong niềm vui, hi vọng, tôi dồn tâm huyết và thanh xuân cho con.
Ôm con vào lòng là hạnh phúc và cũng ngổn ngang lo lắng. Cuộc sống ngoài kia biết bao điều đáng sợ. Tôi vụng về, liệu có thể làm thật tốt, để đứa trẻ ấy có đủ sức mạnh đương đầu với những sóng gió ấy, vượt qua những khó khăn ấy... Tôi không muốn dành cho con sự bảo bọc quá kỹ càng. Tôi sợ chỉ cần 1 chút thôi, làm quá lên bởi những lo âu và yêu thương, tôi biến con mình thành một con người dựa dẫm và nhút nhát, yếu đuối và sợ hãi. Tôi vẫn lo lắng và băn khoăn. Làm như thế nào là đủ?
Và cứ vậy... nó nẩy mầm và đang lớn lên trong tôi. Quá nhiều cảm xúc hỗn độn. Có một điều tôi có thể gọi tên và rõ ràng nhất. Yêu!
Tôi yêu đứa trẻ ấy. Yêu mỗi sáng tỉnh dậy, kéo rèm cửa ra, con dụi mắt và hơi làu nhàu vì ánh sáng, co bên này, quắp bên kia, mở hé mắt rồi lật người, ngẩng đầu, ngó xung quanh và bắt đầu trò chuyện. Yêu cái vẻ mặt hớn hở khi con đi tắm nắng về hay được thả vào chậu nước. Yêu lúc khóc, lúc cười, lúc chơi đùa, yêu cái đầu ngố cứ quay đi quay lại, mắt mở to tò mò nhìn mọi thứ xung quanh. Yêu những chiều tôi đi làm về, con tỉnh dậy chào tôi bằng nụ cười rạng rỡ. Tôi ôm con vào lòng. Bình yên cái ôm khi còn ngái ngủ. Vì sau đó chân tay con hoạt động không ngừng nghỉ bao giờ... Yêu cả cái giờ đi ngủ của con, ban ngày theo bà nhiều thôi nhưng 8h là chỉ theo mẹ, chỉ nhìn vào phòng ngủ...
Con ạ. Con chẳng bao giờ biết được đã bao đêm, bao lần mẹ nhìn con ngủ, chỉ muốn thơm lên má con thật nhiều, sợ con tỉnh giấc nên chỉ dám đặt lên trán con cái hôn trộm khẽ khàng. Khi thức con nghịch bao nhiêu, thì khi ngủ nhìn con yên bình và hiền hòa bấy nhiêu...
Mẹ kể con chuyện Minh Đăng của mẹ ngủ lúc gần 6 tháng tuổi nhé.
Bây giờ đang là mùa Hè, tầm 6h30 tối, nếu trời mát mẻ và không khí dịu lại, bà Son sẽ bế con xuống sân của khu chung cư chơi. Con dễ bắt chuyện với mọi người, thích nhìn đèn xe và hay đẩy bà đi lại để con được nhìn nhiều hơn. tầm 7h15 bà bế con lên nhà, nghỉ ngơi 1 chút. 7h30 bà lau người và thay đồ cho con. Lúc này bố mẹ đã ăn tối và tắm giặt xong rồi. Mẹ bắt đầu dọn giường cho con ngủ. Gối này, chăn này, gác chân này, ti giả này, khăn để thấm mồ hôi đầu và lưng cho con. Mẹ bật điều hòa 38 độ, quạt bật số 2. 8h mẹ ra, mẹ vui lắm khi thấy con dù bà bế đi đâu cũng ngóng vào phòng ngủ. Có hôm con buồn ngủ quá, mẹ đi ra đi vào lấy đồ mà chưa bế con còn khóc theo mẹ.
8h, mẹ bế con vào phòng, ánh sáng trong phòng nhẹ lắm nhưng đủ để con nhìn được mọi thứ xung quanh. Nhiều lúc bế con vào đóng cửa 1 cái là con thích và cười. Mẹ đặt con xuống chỗ con hay nằm và nằm xuống cạnh con. Con sẽ lập từ đu 2 chân lên và quay người sang với mẹ để ti ti, lúc ti ti con nóng nên mẹ thấm mồ hôi ở đầu, cổ và lưng cho con. Xong rồi con dứt ra và nhìn ngắm cái chấm sáng từ điều hòa, rồi quay qua chuyện này chuyện nọ với đồ đạc xung quanh. Khi cho con đi ngủ mẹ không nói chuyện với con, thỉnh thoảng mới nói 1 câu thôi. Nhưng mẹ có thơm và đùa với con, con cười to lắm, bà ở bên ngoài còn nghe thấy. Rồi mẹ massage chân tay và người cho con. Con dễ chịu nên nằm ngậm cái ti giả và nói u ơ... Dần dần là con buồn ngủ, con dụi mắt, rồi mắt con nhắm lại và chìm vào giấc ngủ, khi con ngủ sâu rồi liền nhả ti giả ra cộp 1 cái trên nền chiếu trúc. Mẹ sẽ nhặt lại và bỏ vào 1 chỗ để con không nằm lên khi lật người. Mỗi đêm con có tỉnh dậy và ti mẹ thêm vài lần, thỉnh thoảng trở người trằn trọc mà vẫn nhắm mắt. Có hôm trước con còn dậy chơi mất 1 lúc nữa đấy...
Nhỏ nhặt vậy thôi.
Tính mẹ hay quên con ạ. Có những kỷ niệm mẹ muốn nhớ vậy mà cứ quên dần đi mất. Những kỷ niệm về con, mẹ muốn ghi lại vài thứ, sau này lục lại. Ngày nào đó con lớn, trở thành 1 chàng trai rắn rỏi và trưởng thành... Mẹ chẳng biết nữa. Ngày sau rồi nó ra làm sao con nhỉ! :)
Trộm vía tỉ lần con yêu. Hôm trước, 06.07.15, mẹ cân con được 7.8kg. Đứa trẻ của mẹ chưa bao giờ bụ bẫm nhưng trộm vía cứng cáp và nhanh nhẹn.
Mẹ mong con học được nhiều hơn, lớn nhanh hơn, ăn ngoan, ngủ ngoan con nhé.
Mẹ và bố con yêu thương con nhiều!