Những ngày mùa Đông

Hồn nhiên...

Dường như những ngày mùa Đông đang dần gõ cửa.

Là khi hương hoa sữa bắt đầu phai nhạt, những cơn mưa đầu mùa mang đi cái nắng và gió bắt đầu trở dậy trên những con phố đêm. 

Mùa Đông là thế. Bắt đầu là sự trở về của Nguyên trong một ngày nắng lạnh. Bắt đầu là chiếc khăn...

Cuộc sống của tôi thay đổi nhiều trong chỉ đôi ba tuần lễ. Những quyết định đưa tôi đi, có nuối tiếc nhưng chưa bao giờ ngoảnh lại. Chỉ biết cảm ơn những ngày tháng đó, những con người đó... 

Tôi có ghé qua. 

Sự vắng lặng mang lại cảm giác hụt hẫng nhưng đến với những linh cảm tốt. Về cuộc sống yên bình, về ngã rẽ. "Suy luận" như là một bản năng trong tôi. Thứ bản năng hiếm khi sai hoàn toàn, nhiều khi đúng hoàn toàn. Cũng tốt. Người ta được hình thành nên bởi quá khứ. Nhưng không thể ôm mãi quá khứ mà sống.

"Hà Nội". Tôi đi về trên những con đường nhiều hơn. Giờ đây tôi làm chủ thời gian, cảm xúc và công việc của mình. Tôi đặt vào dự án của riêng mình nhiều tâm huyết và hi vọng. Cũng như đánh đổi nhiều. Tôi tin nó sẽ thành công. 

Cảm giác này, có lẽ là tự do. Tự do đứng trước ngưỡng cửa của thất bại và thành công. Tôi đã lựa chọn và sẽ không hối tiếc.

Bạn thân mến. Khi bạn đọc những dòng này, có thể là bạn tình cờ ghé ngang qua cửa nhà tôi. Có một điều mà gần đây tôi nhớ lại và tự hỏi. Điều mà tôi đã nghĩ rất nhiều lần khi đọc 1 cuốn sách. Và chính tác giả cuốn sách đó đã từng hỏi tôi.

"Bạn có tin vào điều kỳ diệu không?"