Còn những đêm buồn - Hotboy nổi loạn OST
ST: Minh Thư
TH: Hồ Vĩnh Khoa
Có lẽ chưa lần nào tôi đưa những cảm xúc sau mỗi chương trình GL QTAN, với mỗi khách mời của chương trình lên blog cá nhân, kể cả chương trình gặp gỡ thần tượng âm nhạc của mình là ca sỹ Mỹ Linh.
Nhưng hôm nay, những ấn tượng về Lương Mạnh Hải đặc biệt khiến tôi muốn ghi lại, có thể chỉ là để nhớ, và để không quên.
Lần đầu tiên tôi biết đến Lương Mạnh Hải là khi anh tham gia vai chính trong bộ phim Tuyết Nhiệt Đới (thậm chí tôi không nhớ tên, bởi thường tôi xem phim và chỉ hình dung về nhân vật và liên hệ với tên thật của họ ngoài đời). Diễn xuất gượng gạo, ngô nghê, đọc lời thoại như đọc văn bản, đều đều và những chỗ Hải có thể nhấn nhá được thì nghe rất tức cười vì nó ngượng quá.
Từ ấy Lương Mạnh Hải bắt đầu quen thuộc với khán giả truyền hình với những vai diễn công tử bột hoặc ngốc nghếch, hời hợt nhưng chân thật, hoặc là anh chàng đẹp trai và quá tốt bụng kiểu Bạch mã hoàng tử. Toàn những vai diễn chỉn chu, sạch sẽ với những hình ảnh hoàn hảo một cách đơn giản và đưa ra triết lý một cách rất... dễ hiểu, đại loại là những vai diễn mà cả người diễn và người xem đều không phải tư duy quá nhiều.
Lần này, Ban biên tập bắt được Hải khi anh ra Hà Nội để ra mắt phim Hotboy nổi loạn mà trong đó Hải vào vai Lam, một anh chàng đẹp trai và đồng tính với những cảnh giường chiếu mà chỉ vài giây trailer đã đủ gây nóng mắt. Nhưng người ta không nhìn bộ phim đó theo kiểu gây shock rẻ tiền. Nó sẽ là một điều gì đó "thực sự". Và tôi cũng hi vọng nó "thực sự" được như vậy: thực sự được sản xuất không chỉ để đem lại doanh thu lớn, nó thực sự được ra đời để thay đổi phần nào quan điểm của xã hội, nó thực sự được tạo ra bằng tâm huyết và chiều sâu của cả biên kịch, đạo diễn và diễn viên. Tôi hi vọng nó thực sự là một tác phẩm mang tính nghệ thuật nhiều hơn là để thỏa mãn sự tò mò.
Ấy là về bộ phim tối nay sẽ ra mắt.
Bây giờ là về Hải. Theo kế hoạch Hải sẽ bay vào Sài Gòn từ sáng nay, nhưng anh ở lại cho buổi giao lưu chiều nay, hi vọng với anh đó không chỉ là dịp để PR cho "Hotboy nổi loạn", đến gần hơn với thính giả và cũng là một dịp để ở bên gia đình của mình.
Ấn tượng đầu tiên của tôi về Lương Mạnh Hải: đơn giản. Anh đến phòng thu với áo phông, quần bò, balo khoác trên vai, dáng người dong dỏng hơi gầy, gương mặt (vẫn) hơi trẻ con và nếu không cười, nhìn Hải hơi ngố. Hải chỉ đi một mình.
Ấn tượng tiếp theo: Hải thực sự rất thông minh và khá linh hoạt về mặt ngôn ngữ. Những câu hỏi dành cho Hải khá quen thuộc nhưng không phải dễ. Có lẽ do trước đây theo học ngành ngôn ngữ nên tôi hay để ý các khách mời về phương diện này: anh không lặp bất cứ từ nào khi diễn đạt 1 vấn đề mà luôn nhanh chóng tìm ra từ tương đương để thay thế. Trả lời thông minh và rất vừa phải.
Nhưng những điều đó không để lại nhiều ấn tượng trong tôi như là khi Hải đã ra về. Tôi xuống hầm, lấy xe và khi lên đến cổng, tôi nhìn thấy một anh chàng ngồi trên chiếc xe Honda Future biển 29 cũ, đội chiếc mũ bảo hiểm Yamaha cũ kỹ đúng dáng "nồi cơm điện" và bịt khẩu trang họa tiết hoa hồng; anh ta đi đôi giày thể thao màu vàng đu đủ chín (!) của Hải, khoác chiếc Balo giống Hải, mặc bộ đồ y chang của Hải. Cuối cùng khi anh chàng đó ngước nhìn lên bằng cái đôi mắt ngơ ngách quen thuộc, thì chúng tôi nhận ra đó chính là Hải.
Và đó cũng là lúc mà tôi thực sự cảm thấy quý mến Lương Mạnh Hải.
Tôi đã gặp không ít khách mời nổi tiếng.
Với phấn, son, áo quần là lượt, chuyên gia trang điểm, phụ trách chăm sóc hình ảnh, người xách đồ và vân vân những thứ blah blah khác...
Vì vậy nên tôi đánh giá cao Lương Mạnh Hải với sự đơn giản, bình dị, thông minh và rất chân thật của anh.
Đến tận bây giờ, tôi vẫn chưa thấy cái tài và cái duyên thực sự của Hải trong nghiệp điện ảnh. Nhưng thực sự, khách mời của chúng tôi hôm nay có rất nhiều cái đáng để trân trọng, trong quan điểm, nghề nghiệp cũng như đời sống bình thường!
Một con người cũng chỉ là thế thôi! :)